metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Hoàn] Đinh Gỉ Bám Khói - Yếm Trạch - Chương 10: Cô bé ngốc... Em không nên làm như vậy

  1. Metruyen
  2. [Hoàn] Đinh Gỉ Bám Khói - Yếm Trạch
  3. Chương 10: Cô bé ngốc... Em không nên làm như vậy
Prev
Next

Jin không biết vì sao Trình Thù đột nhiên hỏi vậy, chỉ đành thành thật trả lời:”Tôi thường chạy tuyến đường này, nếu không nhớ nhầm thì chắc là ở bãi rác phía đông nam.”

Anh dừng lại một giây, rồi phản ứng kịp, hỏi:”Đại ca, cô bé đó là một Purga đúng không?”

Trình Thù hơi gật đầu.

Jin nhíu mày, nhắc nhở:”Purga là một đám cặn bã vô cùng khó đối phó, nếu chúng ta đi, có lẽ hôm nay không kịp đến Ciudad Juárez đâu.”

Trình Thù bực bội “chậc” một tiếng, chân mày khẽ nhướng lên, vết sẹo nhỏ trên mặt cũng theo đó mà động.

“Cậu nghĩ tôi muốn đi chắc?”

Jin không dám tiếp lời, chỉ nghe thấy giọng Trình Thù vang lên lần nữa: “Với tình trạng bây giờ của cô ấy, có thể tiếp tục làm việc sao?”

Jin nhớ lại vẻ mặt đau khổ của Rosa lúc nãy, yết hầu khẽ động, khó khăn đáp: “Hiểu rồi, đại ca, tôi sẽ điều chỉnh tuyến đường.”

Khi trở lại xe, bầu không khí đã khác hẳn.

Jin “này” một tiếng, an ủi Rosa: “Cô Rosa, đừng quá buồn, có thể chuyện này vẫn còn cơ hội xoay chuyển.”

Rosa nghe vậy, cố gắng nhếch môi cười gượng: “Cảm ơn, nhưng chuyện này thì có thể xoay chuyển thế nào được đây?”

Jin quay đi, không nói gì thêm.

Mãi đến khi xe dừng lại bên một bãi rác chất cao như núi vào lúc năm giờ chiều, Rosa mới nhận ra câu “xoay chuyển” đó có ý gì.

Cô không thể tin nổi, hoảng hốt hỏi: “Sebastiano, đây là đâu?”

Giọng Trình Thù trầm ổn nhưng lạnh nhạt: “Cô biết mà, đúng không?”

Rosa muốn khóc, nhưng biết lúc này không phải lúc thích hợp, chỉ có thể cố gắng kìm nén.

Cô ôm mặt, liên tục nói lời cảm ơn với hàng ghế trước: “Cảm ơn anh, cảm ơn anh!”

Khi chuẩn bị xuống xe, Trình Thù mở ngăn kéo trước mặt, lấy ra vài món đồ rồi mới chậm rãi bước xuống.

Dù trời đã xế chiều nhưng mặt trời vẫn chưa chịu lặn. Đây là một khu vực nằm ngoài vòng quản lý của xã hội. Ở sâu trong bãi rác, không ít người đã căng bạt làm nhà.

Tiếng trẻ con ồn ào, có người đang lớn tiếng hát lệch tông bài Havana, thậm chí Rosa còn nghe thấy tiếng TV. Nhìn vào bên trong, cô có thể thấy ánh đèn.

Rosa sững người. Cô chưa từng nghĩ trên thế giới này lại có người sống như vậy.

“Tại sao ở đây lại có điện?”

Đôi bốt đen của Trình Thù sáng bóng, giẫm lên những mảnh nhựa vụn phát ra âm thanh lạo xạo. Đôi chân anh dài và thẳng, cả bộ trang phục khiến anh trông đầy thu hút.

Anh không trả lời, Jin liếc mắt nhìn sắc mặt hờ hững của Trình Thù rồi lên tiếng giải thích đúng lúc: “Pulgar ăn cắp dây điện.”

“Không sợ bị bắt sao?”

Trình Thù chậm rãi mở miệng: “Với bọn họ, bị bắt, bị đánh, bị chửi hay bị giam giữ đều đáng giá hơn là lao động.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 10: Cô bé ngốc... Em không nên làm như vậy"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz