[Hoàn] Điệu Flamenco - Dã Trí - Chương 63: Làm mọi thứ vì em
Khủng hoảng tài chính tiếp tục leo thang, những người dân điên cuồng không phải là ít. Không ai ngờ sẽ phải chịu đựng khốn khổ để bước qua cuối năm.
Để xua tan bầu không khí ảm đạm, một số phu nhân đam mê từ thiện trong giới đã tổ chức một buổi dạ hội hóa trang nhằm gây quỹ cho các hộ kinh doanh đóng cửa hoặc người thất nghiệp.
Tất cả thành viên gia đình nhà họ Bùi đều tham dự. Bùi Hoài Vinh và Hà Vân Thu thậm chí còn nhảy điệu mở màn, khiến mọi người có dịp chiêm ngưỡng phong thái “Vua và Nữ hoàng vũ điệu” của họ ngày trước.
Bùi Tân Di đầu tiên nhảy một điệu cùng Bùi An Tư, sau đó đồng ý lời mời từ một thanh niên đeo mặt nạ mà cô không rõ là ai.
Trên tay anh ta đeo hai chiếc nhẫn, vòng bạch kim đính kim cương nhỏ lấp lánh dưới ánh sáng màu hổ phách, chói lóa vô cùng.
Khi cô đặt tay lên vai anh ta, cô mới phát hiện ra chiều cao của anh ta cũng là 1m85. Dù đã đi giày cao gót, cô vẫn thấp hơn anh ta ba phân. Nhưng nhìn vào mắt anh ta, đôi mắt ấy lại quá bình thường, không khơi dậy chút hứng thú nào.
Chỉ nhảy một điệu, cô đã xách váy rời đi. Chàng thanh niên ấy có chút thất vọng, muốn đuổi theo cô, nhưng bản nhạc tiếp theo đã vang lên.
Mọi người lướt những bước nhảy, xoay tròn, tà váy tung bay. Những ánh kim tuyến đỏ sẫm lướt qua dải lụa xanh lục thẫm, tay áo xanh lam lấp lánh chạm vào dây buộc màu sen hồng.
Trong sự đa dạng của màu sắc, Bùi Tân Di có phần mờ nhạt hơn với chiếc váy dài nhung đen kiểu Jazz, đôi găng tay nhung đen dài đến khuỷu tay, mặt nạ bạc, đôi môi màu mận chín và hoa tai ngọc trai. Cô cũng đeo chuỗi ngọc trai quanh cổ. So với những chiếc váy cao cấp và trang sức triệu đô của Bùi An Nghê, cô thực sự rất giản dị.
Bùi Tân Di lấy từ khay phục vụ một ly Martini, cắn miếng trái cây trang trí, trông nhàn nhã như một người phụ nữ vô tình tham dự dạ tiệc.
Cũng giống như người phụ nữ mặc váy ôm sát màu rượu champagne ở đằng kia đang vặn hông uốn éo không hề theo nhạc. Ánh mắt của nhiều quý ông xung quanh đều bị cô ta thu hút.
Ngoại trừ Chu Giác, Bùi Tân Di không nghĩ ra ai khác ở đây dám phóng túng như thế. Nhờ cô ấy nhờ trông chừng Bùi An Nghê và Hướng Dịch Tấn, nhưng chỉ toàn nghĩ đến việc chơi bời.
Bùi Tân Di thở dài, quay đầu thì nhìn thấy bóng lưng của một người đàn ông mặc áo đuôi tôm. Nhìn kỹ, không xa đó là một cô gái mặc váy phồng màu đỏ rực, đeo mặt nạ gắn lông vũ hồng đậm, đang nhìn quanh, tìm kiếm ai đó.
“Eugene?” Bùi Tân Di gọi một tiếng.
Người đàn ông mặc áo đuôi tôm quay lại, mỉm cười nói: “Daphne?”
“Là tôi đây.”
Hướng Dịch Tấn bước tới một bước, “Tôi tìm cô khắp nơi.”
Lúc này, tiếng nhạc dừng lại, ánh đèn chuyển sang màu xanh nhạt, thỉnh thoảng lại có tia sáng trắng lướt qua, giống như mặt biển yên tĩnh bị quét bởi đèn pha của một con tàu.
“May I?” Hướng Dịch Tấn đưa tay ra.
Bùi Tân Di cong khóe môi, từ từ đặt tay lên tay anh.