[Hoàn] Điệu Flamenco - Dã Trí - Chương 26: Tôi không phải thánh nhân thấy sắc không sinh lòng
- Metruyen
- [Hoàn] Điệu Flamenco - Dã Trí
- Chương 26: Tôi không phải thánh nhân thấy sắc không sinh lòng
Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, mọi người bật cười, là những tiếng cười giả tạo đầy phô trương.
Người đàn ông đội mũ bảo hộ phụ họa: “Anh Nguyễn thật hài hước.”
Tiếp theo lại là một tràng cười nữa.
Nguyễn Quyết Minh khẽ gật đầu, bước về phía trước, nói: “Cô Bùi.”
“Sao cô lại ở đây?”
“Anh tới đây làm gì?”
Cả hai hỏi cùng lúc, Bùi Tân Di hơi ngẩn ra, sau đó bật cười.
Nguyễn Quyết Minh cũng khẽ cong khóe môi: “Đến xem thử.” Anh quay sang giới thiệu hai người đi cùng.
Hóa ra, người đàn ông mặc vest là chủ một công ty bất động sản, còn người đội mũ bảo hộ là quản đốc của công ty xây dựng.
Bùi Tân Di chào hỏi qua với hai người, cười nói: “Anh Nguyễn, đừng nói với tôi mảnh đất này là của anh.”
“Đúng vậy, là dự án của tôi.” Nguyễn Quyết Minh đáp nhẹ bẫng, như thể mảnh đất này chỉ là một món đồ anh tùy ý mua được.
Quản đốc kịp thời xen vào: “Anh Nguyễn, chúng ta vừa đi vừa bàn được không…?”
Nguyễn Quyết Minh nói: “Cô Bùi, nếu không ngại, đi dạo với tôi một chút nhé?”
Bùi Tân Di ngừng lại nửa giây, đáp: “Nếu anh Nguyễn có công việc, tôi sẽ không làm phiền nữa.”
“Tùy cô thôi.” Nguyễn Quyết Minh bước đi, lúc lướt qua cô, cúi đầu nói nhỏ: “Ra xe đợi tôi.”
Bùi Tân Di cau mày, quay đầu nhìn anh, nhưng chỉ thấy bóng lưng anh. Cô đi vòng qua đầu chiếc Cadillac, khựng lại, rồi vẫn quay lại xe.
Không đợi tài xế hỏi, cô nói: “Anh Nguyễn bảo tôi đến.”
Tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu, có vẻ nghe hiểu nhưng không biết nói tiếng Quảng Đông, nên không nói gì.
Tài xế là một gương mặt lạ, cô chưa từng gặp qua. Cô mơ hồ nhận ra sự tò mò của tài xế, tự nhiên rời mắt đi chỗ khác.
Trên ghế sau đặt một tập tài liệu, Bùi Tân Di gõ nhẹ lên bìa mấy cái, rồi cầm lên xem qua.
Trong tài liệu toàn là tiếng Việt, cô lật qua loạt soạt, cảm thấy chán liền ném sang một bên.
Cô quá muốn biết nội dung cụ thể của dự án này, suýt nữa quên mất rằng mình đang là một người không biết tiếng Việt.
Bên kia, một nhóm người đang băng qua những đống đổ nát tiến về phía bờ sông. Ông Hồ quản đốc cùng một vài người khác đang bàn về tiến độ dự án và diện mạo sau khi hoàn thành. Nguyễn Quyết Minh lật xem bản báo cáo trong tay, im lặng lắng nghe.
Bờ sông đang trong quá trình xử lý ô nhiễm, dù không còn mùi tanh hôi bốc lên từ xa như trước, nhưng vẫn có thể thấy rác trôi trên mặt nước. Thêm vào đó là bụi bặm từ việc giải tỏa công trình, khiến khu vực này trông xám xịt.
“Đến thời điểm này năm sau, nơi này sẽ thay đổi hoàn toàn.” Quản đốc nói vậy.
Ông Hồ tiếp lời: “Mấy năm trước, có người tìm tôi mua miếng đất này để làm khu công nghiệp. Nhưng tôi nghĩ nếu dùng đất này xây nhà máy thì phí quá, nên cứ chần chừ mãi. May mà anh Nguyễn có tầm nhìn, nói muốn làm villa sân vườn, giống như mấy dự án ở các thành phố du lịch phía Nam.”