[Hoàn] Đen Trắng - Chương 45: Chu Tồn Huyễn
Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi vào phòng ngủ, Kỉ Dĩ Ninh nghiêng người. Đồng hồ sinh lý báo thức hoàn toàn mất đi hiệu lực, có lẽ do cô quá mệt mỏi.
Ngay cả sức lực mở to mắt ra cũng không có, đau nhức khắp người, di chứng sau khi say chính là đầu đau dữ dội, thế nên đây là lần đầu tiên Kỉ Dĩ Ninh tỉnh lại mà không có ý muốn rời giường. Không nhịn được lại chui vào ổ chăn, yên lặng tự an ủi mình: Mười phút thôi mà, ngủ tiếp mười phút nữa thôi mình sẽ đứng dậy……
Cơn buồn ngủ lại một lần nữa ập đến, lại không bị ai quấy nhiễu, cô cứ tiếp tục nặng nề ngủ như vậy.
Trong giấc mơ, Kỉ Dĩ Ninh nghe thấy một giọng nói khêu gợi trầm thấp bên tai mình, vô cùng dụ hoặc hỏi:”…… Ai là người đẹp nhất Dĩ Ninh gặp được?”
Cô mệt mỏi ngay cả chút sức lực trả lời cũng không có, nhưng đối phương vẫn chưa từ bỏ ý định, một lần lại một lần, kiên nhẫn lặp lại vấn đề, âm sắc hoa lệ, làm cô không chịu được mà bị dụ hoặc.
Hơi hơi giật giật môi, Kỉ Dĩ Ninh cúi đầu, giọng nói hàm hồ truyền ra:”Mona Lisa……”
“……”
Đường Dịch hiếm khi cảm thấy ngỡ ngàng.
Thật không hổ là Kỉ Dĩ Ninh, cái gì cũng không giống người thường. Uhm, về vẻ đẹp mà bại bởi Mona Lisa, anh còn có thể chấp nhận được.
Thân thể trần trụi của cô dễ dàng khiến cho ánh mắt của Đường Dịch càng ngày càng mờ ảo. Ở trên giường, nhất là lúc ở cùng Kỉ Dĩ Ninh, Đường Dịch tuyệt đối là một người tùy tâm sở dục [1], muốn cô, anh nhất định phải có được.
[1] Tùy tâm sở dục: Làm theo ý thích của mình.
Ngón tay thon dài của anh dao động từ đường cong của eo cô xuống phía dưới, khám phá vào giữa hai chân đang khép chặt của cô. Hình ảnh tối hôm qua hiện lên trước mắt, giống như trong cơ thể cô còn mang độ ấm của anh chưa kịp tán đi, nhớ tới tư thái phong tình vạn chủng quyến rũ mê người khi cô đắm chìm trong tình dục, bỗng chốc toàn bộ ánh mắt của Đường Dịch lâm vào u ám.
Năm phút đồng hồ sau, Kỉ Dĩ Ninh vô thức nắm chặt chăn, hơi hơi mở miệng, rên rỉ ra tiếng.
Đường Dịch kéo cô lại gần, phủ lên thân thể trắng nõn của cô, dùng ngón tay mình gợi lên dục vọng của cô, dùng giọng nói mê hoặc đập tan phòng tuyến của cô,”Dĩ Ninh đến bảo tàng Louvre xem [ Mona Lisa ] vào lúc nào?” [2]
[2] Bảo tàng Louvre: ở Paris, Pháp.
Kỉ Dĩ Ninh bị anh làm cho tiến hay lùi đều không được, hơi thở hoàn toàn rối loạn, hàm hồ trả lời:”Đại học……”
Đường Dịch tuyệt đối là loại người được một tấc lại muốn tiến một thước, không hề có ý định buông tha cho cô, ngón tay anh khám phá vào bên trong, dẫn cô trút xuống đam mê tình dục.
Anh hôn lên môi cô, nhiễu loạn suy nghĩ của cô: “Xem cùng ai vậy?”
Người mới học nghề như Kỉ Dĩ Ninh làm sao có thể chịu được loại kỹ xảo này của anh, ôm lấy cổ anh, tất cả lý trí đều bay đi, vô thức liền nói ra toàn bộ cho anh.