[Hoàn] Cháy Bỏng - Củ Củ Miêu - Chương 80: Tiểu Nhật Tử
Trở thành cặp đôi nhỏ bé
Trong sự bình dị, có thể ở bên nhau nhiều hơn, gần nhau nhiều hơn.
– “Tiểu Nhật Tử” – Dung Tổ Nhi
Tối đó, sau khi nhắc với Chu Liệt về việc rủ bạn bè đi ăn, hôm sau, vừa rời khỏi phiên tòa và lên xe, Ôn Tự đã nhắn ngay vào nhóm chat “Tổ chức bí mật vô danh”, với thái độ ngắn gọn và trực tiếp:
“Người yêu mình tới Bắc Thành rồi, cùng nhau ăn bữa cơm nhé?”
Nam Già là người đầu tiên nhảy ra trả lời, tag ngay cô: “Là người cậu từng đăng lên vòng bạn bè đó à?”
Ngay sau đó, cô ấy gửi thêm một sticker biểu cảm xoắn quẩy cười nhạo.
Ôn Tự đáp lại:”/Đảo mắt / Chẳng lẽ cậu nghĩ mình đổi người khác rồi à?”
Sài Khinh Lan chen vào:”Khi nào đây?”
Lộc Nhiên gửi tin ngay sau:”Anh ấy đã gặp cô Trương và bố cậu chưa?”
Cô nàng còn đính kèm một sticker khuôn mặt đầy mong chờ.
Nam Già lập tức trả lời, vẫn không quên tag Ôn Tự: “Chưa đâu / dễ thương/.”
Tin vừa gửi đi, cô lại gửi thêm một câu khác: “Thế nào, thế nào? Anh ấy đến bao lâu rồi? Hai người ngủ với nhau chưa?”
Tin nhắn của Nam Già vừa xuất hiện, Cố Kỳ Thâm đang trong văn phòng uống cà phê suýt thì bị sặc.
Anh bất giác cảm thấy mình không hợp để ở trong cái nhóm này. Vì ai cũng biết anh từng thích Ôn Tự, dù hiện tại đã dần buông bỏ.
Anh đặt cốc cà phê xuống, rút một tờ khăn giấy lau khóe môi vừa bị tràn cà phê. Sau đó cầm điện thoại, gõ một đoạn tin nhắn trong khung chat. Nhưng khi ngón tay gần chạm vào nút gửi, anh khựng lại.
Do dự vài giây, cuối cùng anh xóa đi đoạn đó, đặt điện thoại xuống bàn, không nhìn thêm nữa.
Ôn Tự ngồi trên xe nhìn tin nhắn của Nam Già, không nhịn được bật cười. Cô gõ trả lời: “Đừng nói lung tung, mọi người đều đang nhìn. Những câu thế này thì nhắn riêng đi /cười gian/.”
Sau đó, cô tag Lộc Nhiên: “Hôm qua ăn cơm cùng ở nhà rồi, ấn tượng của mọi người về anh ấy khá tốt.”
Cuối cùng, cô tag Sài Khinh Lan: “Phải xem Nam Già và anh họ mình khi nào rảnh nữa. Hai người này lúc thì một người bay, một người nghỉ ngơi. /thở dài/.”
Sài Khinh Lan lập tức đáp:”Vấn đề này đúng là khó thật.”
Nam Kiều, người ít xuất hiện trong nhóm, bất ngờ tham gia: “Thật mong các cậu khuyên nhủ Nam Già. Đừng bay nữa, anh trai như tôi đâu phải không nuôi nổi nó. Bắc Tranh, anh thấy có đúng không?”
Hai phút sau, Bắc Tranh mới trả lời: “Ngày kia từ Frankfurt về Bắc Thành, nghỉ ngơi hai ngày. Nam Già cũng vậy. Có thể hẹn ăn tối chung.”
Nam Già đáp ngay: “Anh cứ nói thẳng em bay chung chuyến với anh là được rồi /đảo mắt/.”
Hôm đó hai người đúng là bay cùng chuyến. Bắc Tranh làm cơ trưởng chuyến bay, còn Nam Già là tiếp viên trưởng. Khi nhắn trong nhóm, cả hai đang ở chung trong phòng khách sạn.