[Hoàn] Cháy Bỏng - Củ Củ Miêu - Chương 76: Xa Ngay Trước Mắt
Để anh nghĩ đến em, dù trời sáng hay tối,
Dù ngàn dặm cách xa, cũng thấy thật gần.
— “Xa Ngay Trước Mắt” – Phùng Duẫn Khiêm
Ôn Tự mãi mới lững thững chạy ra mở cửa.
Ôn Hy Thanh đang đứng ngoài, ôm hai túi giấy đầy đồ ăn vặt.
Cuối cùng cũng đợi được cô con gái mở cửa, ông lập tức nở nụ cười hiền từ, nói ngay: “Sao lâu vậy? Nếu con mở chậm thêm chút nữa, bố còn tưởng con đến Thành Hòa rồi.”
Thật đấy, ông đã chuẩn bị lấy điện thoại ra gọi rồi.
Nếu con gái đi Thành Hòa thật, ông sẽ mang luôn đồ ăn vặt mà cô Trương tỉ mỉ làm đến đó trước, rồi mới tới công ty sau.
Ôn Tự liếc nhìn đồ ăn trong túi giấy.
Là hạt dẻ rang đường, sơn tra ngào đường và trà táo đỏ hoa hồng.
Toàn là những món cô rất thích ăn vào mùa đông.
Cô thu ánh mắt lại, nhìn Ôn Hy Thanh, nhoẻn miệng cười, giải thích: “Con vừa dọn dẹp nên hơi mất thời gian, nhưng cũng chuẩn bị ra ngoài rồi.”
Ôn Hy Thanh đưa hai túi giấy trong tay cho cô: “Cô Trương tối qua hy sinh giấc ngủ làm cho con đấy. Ăn thử ngay đi, bố đã ăn một cái trên đường, thật sự rất ngon!”
Ôn Tự cười, sau đó nhận lấy.
Cô cúi xuống, lấy một miếng sơn tra ngào đường từ túi ra bỏ vào miệng. Chỉ một lúc sau, khuôn mặt cô rạng rỡ đầy vui vẻ, quay sang nói với Ôn Hy Thanh: “Ngon quá! Không hổ danh là đồ cô Trương làm.”
Cha con họ rõ ràng đang thi nhau khen ngợi.
Thấy con gái ăn thử một miếng, Ôn Hy Thanh gật đầu hài lòng, sau đó bước vào nhà.
Vừa đi ông vừa nói: “Sáng nay bố uống sinh tố yến mạch chuối thanh long mới thử nghiệm của cô Trương, giờ bụng hơi khó chịu, bố mượn nhà vệ sinh của con nhé.”
Ôn Tự còn chưa kịp ngăn, Ôn Hy Thanh đã đi ngang qua cô, còn tự giác thay dép đi trong nhà.
Ôn Tự kinh hãi! “Bố!”
Cô ôm hai túi đồ ăn vặt, vội vàng quay người lại.
Ôn Hy Thanh bị dọa, lập tức quay đầu: “Sao thế?”
Ôn Tự lén liếc đôi giày nam ở cửa, căng thẳng nuốt nước bọt, ngay sau đó đứng chắn ngay đó, cười cười, lắc đầu nói: “Không có gì đâu ạ, bố cứ đi đi.”
Nhìn phản ứng của Ôn Hy Thanh, có vẻ ông không thấy đôi giày.
May quá.
Ôn Hy Thanh nhìn cô đầy nghi hoặc, nhưng vì bụng đau nên ông cũng không nói thêm, nhanh chóng đi về phía phòng tắm.
Ôn Tự đóng cửa lại.
Việc đầu tiên cô làm là cất ngay đôi giày của Chu Liệt vào tủ giày, sau đó đảo mắt nhìn quanh khu vực cửa xem còn sót thứ gì không.
Xác nhận đã dọn dẹp sạch sẽ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô đặt hai túi đồ ăn vặt lên bàn ăn, rồi vội vã chạy về phòng ngủ.