[Hoàn] Cháy Bỏng - Củ Củ Miêu - Chương 73: Quan Hệ Thân Mật
Em sắp chạm vạch đích, trái tim anh đã đập nhanh hơn rồi.
Bước chân nhẹ nhàng bay bổng,
Niềm vui chung sao có thể là hời hợt.
— “Quan Hệ Thân Mật” – Trịnh Tú Văn
Bên ngoài xe, tuyết vẫn đang rơi. Những bông tuyết bay lả tả, đập vào kính chắn gió phía trước. Cần gạt nước hoạt động không ngừng, quét sạch mọi dấu vết của tuyết.
Ôn Tự nhìn chiếc xe phía trước đang tạm dừng.
Cô cười, lại đưa tay qua, giả vờ như không hiểu lời Chu Liệt vừa nói, nghịch ngợm hỏi: “Thế em nên ngồi ở đâu đây?”
Trên mu bàn tay Chu Liệt, những đường gân xanh nổi rõ, biểu hiện anh đang cố kìm nén. Yết hầu anh chuyển động, bàn tay nhanh chóng nắm lấy bàn tay không an phận của Ôn Tự, nghiến răng hỏi: “Em nghĩ sao?”
Anh cảm giác răng hàm của mình sắp bị nghiến nát.
Đây không phải trêu chọc nữa, mà chính là đang lấy mạng anh.
Ôn Tự mỉm cười ngọt ngào, nhẹ nhàng rút tay ra, vẫn chưa chịu dừng trò đùa, cô giả bộ hồn nhiên nói: “Em không biết mà, nên mới hỏi anh đó.”
Giọng điệu hơi chút làm nũng, từ “đó” còn cố ý kéo dài âm cuối.
Chu Liệt lại hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn người đi bộ phía trước xe, nghiến răng cảnh cáo: “Em còn tiếp tục, anh thực sự sẽ làm gì đó ngay trong xe này.”
Ôn Tự cong môi cười, bàn tay càng thêm không ngoan ngoãn, cô nói: “Làm gì? Em muốn biết.”
Ánh mắt Chu Liệt sâu thẳm nhìn cô: “Em biết mà.”
Anh chắc chắn, người phụ nữ này cố tình hành hạ anh, còn rất thích thú khi thấy anh khổ sở.
Ôn Tự giả vờ ra vẻ khó hiểu: “Thật sự không biết mà, ông chủ Chu, anh phải nói rõ chứ, sao lại úp úp mở mở như vậy.”
Sự khiêu khích cố ý của cô vốn đã khiến Chu Liệt ngứa ngáy, giờ lại thêm câu “Ông chủ Chu” mềm mại ấy, hoàn toàn đánh sập mọi phòng tuyến của anh.
Chu Liệt thấp giọng chửi thề.
Ngay sau đó, anh nhanh chóng giữ lấy sau gáy Ôn Tự, nghiêng đầu, phủ lên đôi môi đỏ nâu của cô, không chút khách khí chiếm đoạt môi và răng cô.
Hương vị cà phê quen thuộc, hòa quyện với hơi lạnh đầu đông, ập tới khiến da đầu Ôn Tự tê dại.
Trời ạ, anh thật sự quá giỏi, hôn quá giỏi đi.
Với một chiếc siêu xe McLaren, không gian trong xe vốn nhỏ hẹp. Đối với hai người cao ráo như Ôn Tự và Chu Liệt, sự chật chội lại càng rõ ràng.
Ban đầu, Chu Liệt giữ tay sau gáy Ôn Tự. Dần dần, khi nụ hôn trở nên sâu lắng, bàn tay anh di chuyển đến cằm cô, rồi lại nâng khuôn mặt cô lên để tiếp tục nụ hôn nồng cháy.
Nụ hôn ấy vừa mãnh liệt lại vừa dịu dàng.
Trong không gian ấm áp của xe, Ôn Tự bị ép dựa vào cửa kính, một tay chống lên cửa sổ, tay kia đặt trên ngực Chu Liệt. Đôi mắt long lanh của cô hơi hé mở, nhìn gương mặt anh mà ngày đêm mong nhớ. Một lớp sương mỏng bất giác phủ lên khóe mắt cô.