metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp - Chương 90: Gửi trái tim mình qua ánh mắt

  1. Metruyen
  2. [Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp
  3. Chương 90: Gửi trái tim mình qua ánh mắt
Prev
Next

Mùa hè phương Nam thường có mưa, trong con hẻm nhỏ sâu hun hút, cô bé buộc tóc đuôi ngựa cẩn thận tránh những vũng nước đọng trên đường đá xanh, cầm chiếc ô đi về ngôi nhà của mình ở cuối hẻm.

Tư Cẩn… không, giờ đây nên gọi cô là Từ Tư Cẩn.

Ngay cả khi hồi tưởng, cũng cần phải giữ sự cẩn trọng.

Từ Tư Cẩn che ô bước qua những giọt nước rơi từ mái ngói, đứng trên nền gạch vuông, cẩn thận xếp lại chiếc ô gần bằng chiều cao của mình, rồi bước vào ngưỡng cửa mà thuở bé cô thường ngồi.

Bà nội luôn ngồi bên cửa sổ. Trong kiểu thời tiết này, trời chiều thường đã nhập nhoạng tối.

Mắt bà không còn tốt nữa, nhưng bà vẫn kiên trì hoàn thành những món đồ thủ công đặt trên đùi mình, xâu những hạt cườm vào sợi chỉ ngũ sắc.

Mỗi xâu cườm được trả một hào, còn bên ngoài cổng trường tiểu học của Từ Tư Cẩn, những món đồ ấy được bán với giá một đồng. Cô chưa từng mua, cũng chưa bao giờ giữ lại bất kỳ thành quả nào từ bàn tay bà cho riêng mình.

Đôi khi Từ Tư Cẩn lại mua những sợi dây màu sắc treo lủng lẳng – cô không biết rõ chúng vốn để làm gì.

Những sợi dây hai hào ấy được nối với nhau, trở thành đồ chơi trong giờ ra chơi của cô. Cô cùng Trình Hân, cô bạn ngồi cùng bàn, chơi trò đan dây. Kiểu dây đan của cô luôn phức tạp hơn của Trình Hân một chút.

Là bà nội dạy cô.

Dù nói là “bước”, thực ra Từ Tư Cẩn giống như nhảy chân sáo vào nhà.

Cô giống như khoe khoang mà đưa đóa ngọc lan vừa nhặt được cho bà nội xem. Khi nhận được lời khen ngợi, cô liền lục trong tủ gỗ cũ lấy ra một chiếc bát, đổ nước vào, rồi nâng niu đặt đóa ngọc lan ấy vào trong bát.

Đóa hoa bị ai đó bẻ xuống rồi vứt bỏ, giờ không còn cành để níu giữ, chỉ có thể lặng lẽ nằm yên trong nước.

“Bà ơi, vừa nãy cháu nghe thấy tiếng giày cao gót trong hẻm.”

Có lẽ là mẹ đã về rồi.

“Mẹ bao giờ mới về hả bà?”

Một hạt cườm bà xâu mãi không vào, cuối cùng mới phát hiện nó là hạt cườm lỗi, lỗ không được khoan thông.

“Khi nào mẹ nhớ Tiểu Cẩn, mẹ sẽ về thôi.”

Lúc ấy cô còn nhỏ, không biết rằng Nghiêm Cẩm chỉ là người sinh ra cô, chứ không phải mẹ cô.

Thế nên, cô vẫn vui vẻ, nói, “Hân Hân thay răng rồi, giờ cậu ấy chẳng còn cái răng cửa nào nữa.”

Khi đó, Từ Tư Cẩn vẫn ngọt ngào gọi Trình Hân là “Hân Hân.” Cô đã quên mất mình đã từ bỏ thói quen đáng yêu ấy từ bao giờ.

“Rất ít đứa trẻ như vậy, nhưng cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.”

Bà nội hơi ngập ngừng, rồi nhận xét như vậy.

Sau đó bà vẫy tay gọi Từ Tư Cẩn, “Lại đây, để bà xem khi nào thì răng sữa của Tiểu Cẩn sẽ rụng.”

Từ Tư Cẩn ngoan ngoãn bước đến, há miệng để bà kiểm tra.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 90: Gửi trái tim mình qua ánh mắt"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz