[Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp - Chương 88: Her bluebell, my red polyanthus
- Metruyen
- [Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp
- Chương 88: Her bluebell, my red polyanthus
Vào ngày Giáng Sinh, Edinburgh bắt đầu đổ tuyết từ rất sớm. Margaret một mình ngồi trong khu nghĩa trang của gia tộc Stuart.
Cô ngồi trên bãi cỏ trước bia mộ của Anne, tuyết trắng phủ đầy trên mái tóc và đôi vai.
“Anne.”
Hoa chuông xanh thường nở vào khoảng giao mùa giữa xuân và hạ. Cô khẽ gọi tên cô ấy, rồi lặng im rất lâu không nói thêm gì nữa.
Margaret lặng lẽ lắng nghe âm thanh của tuyết rơi. Vào những ngày tuyết phủ, Edinburgh luôn mang một vẻ uy nghiêm khác thường, như thể được phủ thêm sắc màu trầm lắng của một bộ phim lịch sử. Có một thời gian dài, cô đã không thích thành phố này.
“Có một điều em nhất định phải biết: hôm nay Edward đã kết hôn rồi.”
Margaret nhìn tên Anne khắc trên bia mộ, nở nụ cười.
“Em ở đây sao? Hay đã đi đến Hillsborough rồi?”
Tiếng gió ở Edinburgh trả lời cô, nhưng tiếc rằng cô không hiểu được. Dẫu vậy, Margaret vẫn cố chấp tiếp tục nói.
“Anh ấy cưới một người phụ nữ có thể là Jane Eyre, nhưng cô ấy luôn nghĩ mình sẽ là Bertha Mason.”
Nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Margaret cúi đầu.
“Tôi phải nói rằng, tôi yêu cô ấy, nhưng không giống như tôi yêu em.”
Anne yên nghỉ trong lâu đài bằng đá, tiếng gió không thể đánh thức cô ấy. Margaret đưa tay khẽ vuốt ve tên Anne trên bia mộ.
“Em biết tôi yêu em, là kiểu tình yêu đó, đúng không?”
Tường thành của lâu đài dày dặn và kiên cố. Margaret cảm nhận cái lạnh và nỗi cô đơn. Cô châm một điếu thuốc, phủi những bông tuyết nặng nề trên mái tóc mình.
Margaret đặt một bó anh thảo đỏ trước bia mộ của Anne, loài hoa nở trong mùa lạnh, là mảng đỏ duy nhất trong sự trống rỗng của vạn vật.
Cô thích màu sắc của nó, khiến cô nghĩ đến dòng máu đang chảy trong mạch mình.
“Em còn nhớ “Tây Du Ký” không? Chúng ta đã cùng xem khi còn nhỏ.”
Đó là món quà của một người họ hàng từ Trung Quốc mang đến. Margaret đã mang nó đến Hillsborough, mạnh mẽ ngắt dây kết nối máy chơi game của Edward và Eric, rồi bật “Tây Du Ký” lên trên TV.
Lúc đó Edward và Eric chỉ là hai đứa nhóc hay bị bắt nạt, giả vờ không muốn chơi cùng cô. Mỗi lần cô đến, họ đều la lớn, “Bloody Mary is coming!”
Sau đó họ hò nhau chạy trốn, vừa cười lớn vừa chọc cho cô đuổi theo.
Chỉ có Anne nghĩ rằng như vậy là không đúng. Vì thế, chỉ mình cô ấy ở lại trong phòng.
Margaret rất vui khi Anne ở lại, nhưng ngoài mặt vẫn trách móc vì hành động mà cô cho là yếu đuối ấy.
“Cậu cũng ở đây mà. Tại sao chỉ có hai đứa đó được chơi game, còn cậu thì không?”
Anne chỉ mỉm cười dịu dàng. Cô ấy giống như một bông hoa chuông xanh, không hề có bất kỳ gai nhọn nào.
Margaret nhớ lại chuyện đó, bởi vì đó là lần đầu tiên cô ôm Anne vào lòng, giống như cách một người yêu ôm người mình thương.