[Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp - Chương 69: Nữ chủ nhân tương lai của Hillsborough nên làm điều gì đó cho nơi ấy
- Metruyen
- [Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp
- Chương 69: Nữ chủ nhân tương lai của Hillsborough nên làm điều gì đó cho nơi ấy
“We’re all under the same sun, we go until the days done.
So maybe just for once, we could try to be one.
Don’t close your mind, just look up, It’s all alright…”
Lục Phóng Tranh đang ngồi cạnh giường của Tư Cẩn, nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc rối của cô và vẫn khẽ hát bài hát hôm đó anh đã hát cho cô nghe ở đỉnh Arthur’s.
Trời sắp sáng rồi, ca phẫu thuật của Tư Cẩn được lên lịch vào lúc 7:30 sáng theo giờ Anh.
Cô nhích người, nhường lại nửa giường rồi kéo tay anh, ra hiệu anh có thể nằm bên cạnh cô.
Lục Phóng Tranh hiểu ý, nhanh chóng nằm xuống giường bệnh, xoay người nhìn cô.
Anh là một người đàn ông cao lớn, nhưng lại nằm co ro trên giường bệnh, chỉ chiếm một không gian rất nhỏ.
Tư Cẩn nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng ánh nhìn của anh dường như có những sợi lông mảnh lướt qua khiến cô cảm thấy nhột nhạt.
Cô mỉm cười, “Khi em vào phòng phẫu thuật, anh nhớ đi ăn gì đó, đừng đợi ngoài phòng phẫu thuật mãi, được không?”
Ca phẫu thuật của cô là phẫu thuật cắt bỏ khối u ở dạ dày, nên từ tối qua đã không thể ăn gì.
Cô chưa ăn, Lục Phóng Tranh cũng không ăn, hai người chịu đựng cơn đói và sát bên nhau.
Lục Phóng Tranh nhích người sát vào cô hơn một chút.
“Muốn ăn cháo sườn với quẩy, bánh bao nhân thịt, khi về Trung Quốc, em dẫn anh đi ăn nhé?”
Tư Cẩn cười đẩy anh một cái, “Em đói muốn chết rồi, anh còn nhắc đến đồ ăn nữa. Lúc nhỏ bà ngày nào cũng dẫn em đi ăn.”
Hồi còn nhỏ không hiểu chuyện, cô không thích ăn sáng bà nấu, ngày nào cũng đòi bà đưa đi ăn.
Cô thích nhất là nhìn bà lục lọi chiếc khăn tay cũ, tìm ra một vài hào tiền để trả.
Không biết lúc này bà đang làm gì ở trên trời, chắc chắn bà sẽ phù hộ cho cô. Nghĩ đến bà, cô bỗng cảm thấy cay cay nơi khóe mắt.
Lục Phóng Tranh nhích lại gần cô, hôn nhẹ lên má cô.
“Tiểu Cẩn, mở mắt ra nào, anh có món quà chuẩn bị cho em.”
Anh dùng từ “chuẩn bị.”
Tư Cẩn mở mắt, có chút ngạc nhiên nhìn anh, thấy đó là chiếc trứng phục sinh Fabergé mà trước đây anh từng đăng lên mạng xã hội.
“Xe ngựa của thiên thần nhỏ?”
Quả trứng nằm sát bên cô, mang lại cảm giác như mơ.
Trứng được làm từ kim loại quý, thiên thần nhỏ và vỏ trứng trang trí bằng men màu sắc khác nhau.
Thiên thần có làn da trắng ngần, vỏ trứng chủ đạo là màu xanh lá, hai bên có cửa sổ nhỏ có thể mở ra.
Trên đỉnh trứng đính một viên đá thạch anh tím, tạo nên sự hài hòa cho tổng thể.
Lục Phóng Tranh mở cửa sổ nhỏ trên trứng, để Tư Cẩn nhìn vào bên trong. Bên trong trống rỗng, chỉ có một mẩu giấy nhỏ, không rõ bên trong viết gì.