[Hoàn] Càng Muốn Ép Buộc- Mã Đế Nhĩ Đáp - Chương 40: Margaret Garcia
Khi Tư Cẩn bước vào văn phòng của mình, cô thấy một người phụ nữ đang quay lưng về phía mình. Người phụ nữ đó mặc một chiếc váy đuôi cá màu đỏ tươi, khi nghe thấy tiếng bước chân thì từ từ quay lại.
Vẻ mặt của người phụ nữ đầy vẻ lười biếng, giọng nói khi tự giới thiệu bản thân cũng lộ ra sự hờ hững, “Margaret Garcia.”
Vị hôn thê được đồn đại của Lục Phóng Tranh.
Dù cô ấy không tự giới thiệu, Tư Cẩn vẫn sẽ nhận ra. Người phụ nữ xinh đẹp với sắc đẹp quyến rũ đến mức chỉ cần nhìn qua ảnh một lần cũng không thể quên được.
Margaret là con lai Trung – Ireland, các nét trên khuôn mặt thiên về phương Tây, khiến cô có vẻ khác biệt với phần lớn phụ nữ Trung Quốc. Đôi mắt cô rất đẹp, đồng tử có sắc xanh dương pha lẫn chút xanh lá.
Lúc này, dường như cô ấy chưa hoàn toàn tỉnh táo, có thể là say rượu, buồn ngủ, hoặc chỉ là sự lười biếng tự nhiên của một người phụ nữ xinh đẹp.
Đường quai hàm sắc nét, mái tóc đỏ đặc trưng của người Ireland kết hợp với màu váy tạo nên sự chuyển tiếp hài hòa, cả người cô ấy trông giống như một ly rượu vang đỏ Bordeaux.
Điều mà Tư Cẩn muốn biết là tại sao cô ấy lại ở đây. “Đây là văn phòng của tôi.”
Vì vậy, Tư Cẩn nghĩ mình không cần giới thiệu bản thân với Margaret.
Margaret khẽ nhếch môi, “Tôi là Giám đốc Nhân sự mới, thay thế Lori.”
Tư Cẩn biến sắc, cô chưa nhận được tin tức nào về việc Lori sẽ rời khỏi ‘BELLA’.
“Lori đã xảy ra chuyện gì?”
Margaret hoàn toàn hiểu tiếng Trung, nhưng lại cố tình trả lời bằng tiếng Anh. “Nothing happened. I just wanted to be the HR Director of ‘BELLA’, so I came.”
(Không có gì xảy ra cả. Chỉ là tôi muốn làm Giám đốc Nhân sự của ‘BELLA’ nên tôi đến thôi.)
Tư Cẩn ghét kiểu chuyện này, cô khẽ nhíu mày.
Nhưng trước khi cô kịp lên tiếng, Margaret đã tiếp tục, “Cô và Lori khác với tôi và Edward.”
Người phụ nữ kiêu ngạo tự cho mình là đúng.
Tư Cẩn hít một hơi sâu, xoay người định rời đi.
Margaret ngồi xuống bàn làm việc của cô, vẻ mặt vẫn đầy vẻ buông thả, “Cô định đi đâu? Đây là văn phòng của cô mà.”
Tư Cẩn quay lại, “Tôi không thể hợp tác với loại người như cô.”
“Nhưng cô đã từng là tình nhân của Edward, đúng chứ? Ồ, tôi cứ nghĩ là cô không biết nói tiếng Anh.”
Ánh mắt của Margaret đột nhiên trở nên sắc lạnh, không còn vẻ lười nhác như ban nãy. Cô đứng dậy, tiến về phía Tư Cẩn.
Hương thơm hoa hồng nồng nàn bao phủ lấy Tư Cẩn.
“Tôi không hiểu tại sao Edward lại thích cô. Cô hoàn toàn khác với Anne. Cô ấy là một người hiểu biết, xinh đẹp và tao nhã…”
“Còn cô thì kiêu ngạo.”
Tư Cẩn lập tức đáp trả.
Margaret không cần phải so sánh cô với Anne, bởi vì giờ đây cô mới là người mà Lục Phóng Tranh sẽ cưới.