[Hoàn - Beta ] Có Người Yêu Thầm Tôi 11 Năm - Ngân Bát - Chương 9: Đồ biến thái
Beta: Amouriel.
Editor: Châu Anh
Một mối quan hệ có thể phát triển lâu dài là khi ta nhìn thấy có tương lai. Nhưng thật không may, ba mối tình mà Tạ Linh Lăng trải qua đều toàn không ra gì. Hơn nữa nhớ mối tình cuối cùng, gần như đả kích lớn nhất đối với cô.
Tạ Linh Lăng sau hai năm mới thoát khỏi đoạn tình cảm kia.
Nếu tình yêu được định sẵn là sẽ đau khổ, cô thà không bắt đầu.
Đối với vấn đề của Vu Triều, cuối cùng Tạ Linh Lăng cũng đưa ra câu trả lời rõ ràng: “Không được.”
Câu trả lời của cô quá dứt khoát, quyết đoán, đủ để làm cho người nghe lạnh trong lòng.
Vu Triều gật đầu, không nói gì.
Nhưng anh cũng không buông tay Tạ Linh Lăng ra, hai người giằng co nhau.
Cuối cùng vẫn là Tạ Linh Lăng thỏa hiệp: “Anh buông tôi ra đi.”
Vu Triều lại nói: “Không buông.”
Anh thật vất vả mới nắm được tay người ta, chẳng muốn buông ra.
Tạ Linh Lăng hơi nhíu mày: “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Tôi đồng ý.”
Tạ Linh Lăng: “?”
Vu Triều nói: “Đề nghị của em, tôi đồng ý.”
Nói xong, Vu Triều cũng mặc kệ Tạ Linh Lăng phản ứng như thế nào, anh đưa cô lên xe một lần nữa.
Tạ Linh Lăng đương nhiên rất ngạc nhiên, điều cô ngạc nhiên là tại sao anh lại thay đổi quyết định nhanh chóng như vậy.
Nhưng Vu Triều không nói lời nào, anh chỉ mím môi, ngũ quan sắc bén nhìn vào rất khó đoán được tâm tư.
Chiếc xe khởi động chạy phía trước trong màn đêm tối.
Nơi này vốn không ồn ào náo nhiệt hơn thành phố lớn, đường phố giờ này càng vắng, đèn giao thông ở ngã tư cũng thống nhất đổi thành đèn vàng chậm rãi. Tạ Linh Lăng trơ mắt nhìn Vu Triều lái xe trở về khu phố nhỏ của anh, không có ý định dừng lại.
Cô nghiêng đầu nhìn anh một cái, thấy dáng vẻ uy nghiêm sắc sảo của anh nên cũng nuốt hết những lời nói ra miệng.
Người này lúc nghiêm túc cảm thấy thật dọa người.
Không bao lâu, Vu Triều dừng xe trước một cửa hàng bán hàng tự động 20h, anh bảo Tạ Linh Lăng chờ anh một lát rồi xuống xe.
Tạ Linh Lăng đại khái có thể đoán được Vu Triều muốn đi mua cái gì, cô im lặng không nói gì cũng không ngăn cản. Thực ra không cần nói gì, họ cũng ngầm hiểu nhau rồi.
Tất cả những điều này nhìn như không có đầu mối, nhưng đối với Tạ Linh Lăng mà nói là một loại phương thức xử lý tốt nhất. Cô không muốn lãng phí tình cảm vào tình cảm nam nữ, nhanh chóng giải quyết nhu cầu của nhau, như vậy điều đó tốt cho nhau.
Lúc Vu Triều trở về, trên tay anh cầm một gói khăn giấy, một chai nước khoáng và một thứ khác trong túi.
Nước khoáng đưa cho Tạ Linh Lăng.