Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 348: Dùng thủ đoạn của người xấu để đối phó với người xấu
- TOP Truyện
- Hỏa Bạo Thiên Vương
- Chương 348: Dùng thủ đoạn của người xấu để đối phó với người xấu
– Đường Trọng là một tên bị bệnh thần kinh cuồng bạo lực, là kẻ tiểu nhân không biết xấu hổ. Người như hắn nên bị đá ra khỏi giới giải trí, nên bị đem đi lăng trì xử tử. Thật sự không hiểu nổi là tại sao lại có người thích được kẻ lưu manh thế này? Chẳng lẽ những người đó bị mù hết cả rồi sao?
– Các chị em, có một ngôi sao nhỏ họ Đường đánh thần tượng của chúng ta. Tôi đau đớn quá. Các chị em, chúng ta phải phát động đại quân giết hắn đi. Để hắn cá chết sớm sớm siêu sinh, đừng có làm nhục ánh mắt của những người bình thường như chúng ta.
– Đường Trọng chết đi, mọi chuyện đều yên.
Đây là lời fans Chung Minh Vũ.
– Hay lắm, đã thật. Đúng là đã đời mà. Đường gia chúng ta đúng là rất phong độ, là đàn ông chính công. Giới giải trí nhiều tiểu nhân như vậy, Đường gia lại luôn không cho những kẻ này được như ý. Gặp chuyện bất bình sống một tiếng mà, đáng ra tay là ra tay. Danh tiếng vang khắp cửu châu rồi.
– Cái thằng mặt trắng Chung Minh Vũ kia đang đánh mà. Cũng không tự soi gương xem mình là ai, lại dám trêu chọc Đường gia nhà chúng ta. Ôi tôi yêu Đường gia chết mất. Nam nhi là phải như Đường Trọng, có tình có nghĩa, chân đá ra là nghe thấy tiếng.
– Ha ha ha, tôi yêu Đường Đường chết đi mất. Hắn quá đẹp trai đi. lúc đánh người cũng vẫn đẹp trai, đá trứng người khác lại càng đẹp giai. Hơn nữa hắn lại đối xử rất tốt với em gái mình. Ôi, thật sự là hâm mộ, ghen tị chết mất. Có ai biết Đường Trọng đã có bạn gái chưa? Tôi muốn làm bạn gái hắn.
Đây là fans của Đường Trọng.
Yêu muốn suốt đời ở cạnh, hận chỉ muốn chết sớm cho khuất mắt.
Tình cảm quyết định lối tư duy. Bởi vì mọi người có lập trường bất đồng, thích ngôi sao bất đồng cho nên quan điểm cũng bất đất.
Đám fans hâm mộ cũng không lo lắng chi tiết và những tin tức bên trong, cũng không tra xét xem rốt cục ai có trách nhiệm. Bọn họ chỉ đơn thuần tin tưởng lời nói của thần tượng mình.
Người như vậy được gọi là fans hâm mộ đáng yêu.
Đương nhiên những fans như vậy cũng là đối tượng mà đám ngôi sao thích nhất.
Mà còn có một đám người khác, bọn họ thích tìm tòi tới tận gốc rễ. Bọn họ thích dò xét bí mật, bọn họ muốn biết ai đúng ai sai, hơn nữa đồng ý cố gắng và bỏ ra
Hỏa Bạo Thiên Vương tâm huyết để truy tìm đáp án.
Những người này lý trí hơn rất nhiều. Đương nhiên bọn họ vẫn đại biểu cho lập trường của thần tượng của mình.
– Từ băng video có thể thấy được Đường Trọng là người rất có tâm cơ, khi Chung Minh Vũ trao giải cho hắn thì hắn cố ý không nhận, để cho cúp rơi xuống đất, sau đó mượn cơ hội này bôi nhọ Chung Minh Vũ.
– Tôi không tán thành quan điểm này. Tại sao lại không nói là Chung Minh Vũ cố ý để cúp rơi xuống, làm mất mặt Đường Trọng chứ? Chúng ta xem kỹ lại đoạn video quay chậm đi, phát hiện ra tay Đường Trọng còn chưa nắm lại, Chung Minh Vũ đã buông tay rồi. Hắn sao lại vội buông tay như vậy chứ? Dựa theo lối suy nghĩ của người bình thường thì khách quý trao giải thưởng phải đợi người nhận giải nắm lấy hai ba giây rồi mới buông chứ. Cho dù là trong lòng nghĩ thế nào thì cũng phải thể hiện ra mặt cho tốt mới được. Có ai lại vội vàng buông phần thưởng ra như thế bao giờ?
– Tôi cảm thấy Chung Minh Vũ không có khả năng làm chuyện này đâu. Hắn thành danh đã lâu, có lý do gì mà lại đứng trên sân khấu công kích nhục mà Đường Tâm chứ? Nếu như trí tuệ Chung Minh Vũ thấp như vậy thì hắn cũng chẳng thể đi tới vị trí ngày nay.
– Sao anh lại biết là hắn không nói chứ? Chung Minh Vũ thành công là dựa vào trí tuệ, thế Đường Trọng thành công thì không dựa vào trí tuệ a? Nếu như không không chọc giận Đường Trọng thì Đường Trọng làm sao lại ra tay đánh hắn trước mặt tất cả mọi người như vậy chứ? Đầu hắn bị vào nước à? Chẳng lẽ hắn không biết là như vậy thì hình tượng của hắn sẽ bị hủy diệt hoàn toàn sao? Nếu như không có lý do không thể không ra tay thì làm sao hắn lại có hành vi quá khích như vậy chứ?
Không chỉ có fans hai bên đại chiến mà tất cả mọi người đều vào tranh luận hết.
Ngay cả mọi người số người đứng xem, một số người nằm trong giới giải trí cũng tham gia thảo luận “vụ án Đường Chung”.
Chung Minh Vũ quả nhiên là thành danh đã lâu, danh tiếng trong ngành này cao hơn Đường Trong nhiều.
Cho nên có một số không ít người đứng ra ủng hộ Chung Minh Vũ, hơn nữa còn chỉ trích Đường Trọng là con sâu làm rầu nồi canh, yêu cầu cảnh sát nghiêm trị hung thủ đánh người kia.
Còn có một số người thì giảo hoạt hơn, chỉ nói là tin tưởng vào nhân phẩm của Chung Minh Vũ, đã từng hợp tác với hắn, biết hắn là một người rất tốt… Dù sao thì họ cũng hướng dư luận về hướng có lợi cho Chung Minh Vũ.
Theo lý mà nói thì Đường Trọng hẳn phải rơi vào tình huống xấu hoàn toàn mới đúng.
Đúng vậy. Đường Trọng nếu đấu với Chung Minh Vũ thì quả thật sẽ rơi vào tình thế xấu tuyệt đối.
Danh tiếng không bằng người ta, vào nghề cũng muộn hơn người ta, fans hâm mộ cũng ít hơn. Nhưng ngược lại, giờ Đường Trọng lại chiếm lợi thế lớn.
Khi thấy người trong giới giải trí cũng đứng ra bênh vực Chung Minh Vũ, ngược lại đã chọc giận một số người vốn đứng trung lập.
– Tôi vốn tưởng là ai đúng thì được ủng hộ, giờ xem ra là ai nổi tiếng hơn thì được ủng hộ rồi. Kéo bè kết phái, giới giải trí là thế giới của xã hội đen sao?
– Tôi rốt cục đã hiểu vì sao Đường Trọng lại phải nổi giận ra tay rồi. Bởi vì nếu như hắn không bộc phát tại chỗ thì có thể sau này hắn cũng không có cơ hội lấy lại công bằng cho em gái mình nữa. Không còn cách nào cả, người ta người đồng thế mạnh mà.
– Kẻ kia đúng là đồ gái điếm, không ngờ lại đi ủng hộ cho loại người ác độc như Chung Minh Vũ.
Nhất thời, dù là bản thân Chung Minh Vũ hay người trong nghề ủng hộ hắn đều biến thành chuột chạy qua đường, bị mọi người hô đánh.
Lực lượng của quần chúng quá là vô tận.
Khi ở bên ngoài, báo chí, Tivi, internet đang náo loạn cả lên thì Đường Trọng đã được luật sư của công ty giải trí Hoa Thanh bảo lãnh trở về.
Đương nhiên lúc này hắn cũng không thể rời Minh Châu, hơn nữa phải cam đoan lúc nào cũng có thể có mặt phối hợp điều tra.
Chung Minh Vũ cũng được xét nghiệm thương tật xong. Trứng của hắn bị thương thật, còn rốt cục là bị thương tới mức nào thì còn phải kiểm tra thêm mới
được.
Có thể “cứng” được lên nữa hay không, mà cứng rồi có được lâu không thì còn cần thời gian mà người đẹp kiểm chứng.
Đương nhiên bản thân Chung Minh Vũ cũng sẽ không đồng ý xuất viện ngay.
Chỉ cần hắn còn nằm trong bệnh viện thì sẽ có một bộ phận fans đồng tình mà ủng hộ hắn. Hắn hiểu rõ điều này nhất.
Đường Trọng không quay về Nam Đại. Hắn biết mặc dù hiện tại trường học đã cấm phóng viên nhưng cũng còn không ít người chưa rời đi.
Lúc này hắn trở về, nhất định sẽ gây chấn động lớn.
– Dù là chuyện đạt hai giải thưởng hay là nhận được lời mời của Ngô Sâm Lâm = vào vai nam chính của Hắc Hiệp, hoặc là đánh Tiểu thiên vương Chung Minh Vũ cũng đều là đề tài khiến mọi người cảm thấy hứng thú. Có đề tài hiển nhiên sẽ có câu hỏi rồi. Hiện giờ Đường Trọng cũng không muốn trả lời câu hỏi đâu.
Cho nên hắn trốn vào trong Tự Viên, không bước ra khỏi cửa một bước, hết xem phim lại ăn rồi ngủ, thỉnh thoảng cãi nhau với Trương Hách Bản cho vui.
Thời tiết Minh Châu cuối cùng cũng ấm dần lên. Mặt trời biến mất đã lâu cũng đã lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.
Dù ánh sáng cũng chưa ấm áp, gió thổi tới vẫn lạnh căm căm nhưng thấy được bầu trời, con người liền cảm thấy tâm trạng tốt hằn lên.
Bạch Tố cầm chén cà phê ngồi trước bàn, mấy ngon tay đang gõ nhanh trên bàn phím, tìm các thông tin liên quan tới đại chiến giữa fans nhóm Hồ Điệp và Chung Minh Vũ.
Nhìn trong chốc lát, cô liền bỏ máy tính sang một bên, cầm chén tới trước mặt Đường Trọng, cười tủm tỉm nhìn hắn, nói:
– Cậu đã biết trước sẽ có kết quả này rồi phải không?
– Mọi người vẫn luôn đồng tình với kẻ yếu mà.
Đường Trọng vừa cười vừa nói.
– Dựa theo lối suy nghĩ bình thường thì tôi là kẻ yếu, nếu như không cần thì sẽ chẳng chủ động trêu chọc Tiêu thiên vương đang nổi làm gì.
– Lúc ở dưới sân khấu cậu cố tình chọc giận Chung Minh Vũ, có đúng không?
– Coi là thế đi. Đường Trọng nói.
– Chẳng qua tôi cũng nhắc nhở hắn rồi mà. Tôi nói là cười đi, nhất định phải cười, nếu không thì sau này không gặp may đâu. Hắn lại không tin cơ, cứ trợn mắt hằm hè tôi. Cô thấy đấy, hiện giờ thì đúng là không may rồi.
– Cậu không sợ bọn họ đọc cử động môi sao?
– Vô dụng thôi. Đường Trọng lắc đầu.
– Camera không quay được cảnh tôi và Chung Minh Vũ. Hơn nữa lúc ở trên sân khấu là tôi với hắn mặt đối mặt, thân thể hắn lại không cao bằng tôi, tôi có thể ngăn cản tầm nhìn của hắn.
Nói thật là Bạch Tố thật không biết phải hình dung tâm trạng mình hiện giờ thế nào cho phải.
Dưới tay có một người đàn ông có trí tuệ như vậy, cứ từng bước đi tới, nắm tất cả mọi chuyện có thể xảy ra trong lòng bàn tay. Người như vậy thì có thể làm rất nhiều việc, cô cũng không cần lo lắng.
Bởi vì hắn nhất định không chịu thiệt, cũng không ai có thể làm hại hắn.
Nhưng người đàn ông như vậy có phải là phúc của cô, là phúc của nhóm Hồ Điệp không?
Tất cả mọi thứ đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay, nói cách khác là hắn có thể tùy ý khống chế người khác. Thậm chí cô rất khó ảnh hưởng tới quyết định của hắn.
Trước kia Bạch Tố rất tin tưởng vào trí tuệ của mình.
Nhưng hiện tại sau khi tiếp xúc với Đường Trọng, cô đã hoàn toàn bị chỉ số thông minh của hắn chinh phục rồi.
Cái kiểu châm chọc đôi ba câu, nhăn mày nhăn mặt mà không ảnh hưởng gì tới ai của các cô hoàn toàn không được hắn coi vào đầu. Hắn vung nhẹ tay là đã như lần này, khiến người ta thân bại danh liệt rồi.
Không động thì thôi, động là đánh người bị thương.
Đây là kẻ có thể đem các cô bán đi mà các cô còn giúp hắn ngồi đếm tiền đấy.
Hắn vì muốn đâm Chung Minh Vũ một đao, thậm chí còn lôi cả em gái đang ốm ra.
Không sai. Bạch Tố cũng thừa nhận, không có bất kỳ cái cớ nào lại tốt hơn cái cớ này, có thể làm cho hắn cây ngay không sợ chết đứng hơn. Đây cũng là chiêu có lực sát thương lớn nhất với Chung Minh Vũ.
Cũng bởi vì Đường Trọng tuyên bố là đòi lại sự công bằng cho em gái Đường Tâm cho nên hiện giờ hầu như hắn đã trở thành đối tượng theo đuổi của các cô gái rồi.
Dã man và bạo lực thì đã sao? Dã man bạo lực lại có cảm tình, đây là dạng đàn ông mà các cô gái thích nhất.
Hắn là một người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào. Rất lâu trước đây Bạch Tố đã hiểu rõ điểm này rồi.
– Nhưng như thế thật sự thích hợp sao?
Bạch Tố thầm nghĩ.
Ánh mắt cô sáng ngời, nhìn Đường Trọng hỏi:
– Cậu bảo có ngày nào cậu bán cả chúng tôi đi không?
– Không đâu.
Đường Trọng nói:
– Cô là người tốt. Tôi cũng thế. Tôi chỉ dùng thủ đoạn của người xấu để đối phó với người xấu thôi.