Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 345: Gãy cúp
Nghe được Cáp Tịnh tuyên bố tin tức này, Bạch Tố nhịn không được, đang ngồi trên ghế liền nhảy dựng lên.
Thật cao hứng. Quá hưng phấn. Cũng quá ngoài ý muốn rồi.
Có lẽ Đường Trọng còn không rõ lắm nhưng Bạch Tố biết rõ đạo diễn Ngô Sâm Lâm có thanh danh cực lớn không chỉ trong nước mà cả quốc tế, đối với một người nghệ sĩ, Hắc Hiệp ý vị như thế nào?
Giống như Hollywood nước Mỹ mời cậu làm diễn viên chính trong phim Spider Man, hoặc là Tom Cruise mời cậu làm diễn viên chính trong phim Mission Impossible, cậu có thể tưởng tượng ra cậu sẽ nổi tiếng tới mức nào?
– Tố Tố, Tố Tố, Tố Tố.
Con mắt A Ken gắt gao nhìn chằm chằm vào sân khấu, một tay che ngực, cánh tay còn lại cầm cánh tay Bạch Tố.
– Cô véo tôi nhanh đi, nhanh véo tôi đi, đây là không phải là giấc mơ chứ?
A Ken cũng kích động nói năng lộn xộn rồi.
Có thể nói, kế hoạch thế thân này là do bọn họ bày ra đấy, Đường Trọng là bọn hắn mang ra từ trong ngục giam, là nghệ nhân của bọn hắn, là bạn bè của bạn hắn, là con của bọn hắn. Ý nghĩ này không thể để cho biết rõ Đường Trọng.
Từ một cái thiếu niên dã man bạo lực bụng đen biến thành một người đàn ông kim quang sáng chói trên sân khấu hôm nay, bọn họ đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức?
Bọn hắn có lý do gì không vui sao?
Mặc dù Bạch Tố làm ra động tác lớn như vậy nhưng cũng không có bất kỳ kẻ nào cảm thấy khoa trương quá mức.
Bởi vì đối với bọn họ mà nói, nếu tin tức này cũng ảnh hưởng tới bọn họ, chỉ sợ bọn họ cũng phải từ trên ghế đứng bật dậy.
Đối mặt thanh danh cực lớn, có khả năng có thể lưu danh ảnh sử, ai còn có thể giữ bình tĩnh đây?
Người nào nghe tin tức này mà bình tĩnh thì nhất định người đó có vấn đề.
Ngoài Chung Minh Vũ ra, còn có bao nhiêu người muốn đóng vai nhân vật này?
Đáng tiếc đã bị một nhân vật mới nắm bắt.
– Trời ạ. Đường Trọng khiến cho buổi tối hôm nay nóng sắp hòa tan.
– Ha ha, vận khí đã đến không ai ngăn được.
– Đạo diễn Ngô có phải hơi vô ý không? Làm sao có thể dùng một gã hoàn toàn không có kinh nghiệm biểu diễn đóng vai nhân vật chính được?
– Đây quả thật là một tin tức nóng hổi.
Chu Huyên cũng khiếp sợ nhưng với một người ưu tú, chuyên nghiệp, luôn rèn luyện hàng ngày như cô, cô vẫn dễ dàng tiếp tục tiến hành buổi lễ tối nay:
– Chỉ sợ một khi tuyên bố tin tức này, toàn dân sẽ có cuộc thảo luận lớn. Đạo diễn Cáp, đạo diễn Ngô, đây là hai người muốn đoạt danh tiếng trong lễ trao giải của chúng tôi sao?
– Đây là dệt hoa trên gấm.
Cáp Tịnh cười ha hả nói.
– Tôi vốn muốn công bố trên sân khấu bữa tiệc cuối năm nhưng tôi không nhịn được.
Uông Hàn đứng ở bên người đạo diễn Ngô Sâm Lâm, cười hỏi:
– Đạo diễn Ngô, thông tin này là thật sao? Không chỉ tôi mà các bạn cùng khách quý dưới sân khấu, các khán giả đang xem TV cũng đang mong chờ câu trả lời của ông.
– Đúng vậy. Ngô Sâm Lâm gật đầu nói.
– Nói như thế nào đây, đây là một loại duyên phận. Lúc tôi nhìn cậu ấy biểu diễn cũng không có ý nghĩ như vậy nhưng hôm nay, chính là vừa rồi ở dưới sân khấu, lúc đạo diễn Cáp nói chuyện phiếm cùng cậu ấy, tôi thấy lời nói, cử chỉ cậu ấy biểu hiện ra ngoài rất thong dong, chắc chắn, khí chất hấp dẫn tôi rất mạnh. Cậu ấy tràn đầy khí lực, gương mặt làm cho người ta mê muội nhưng quan trọng nhất là tôi cảm giác cậu ấy có một ít gì đó không đúng với lứa tuổi.
– Xem qua top 3 Hắc Hiệp, bộ mọi người biết rõ Hắc Hiệp là một thể mâu thuẫn. Hắn còn trẻ nhưng bởi vì kinh nghiệm quá nhiều, quá thần kỳ, khí chất của hắn không phù hợp với tuổi của hắn. Lúc hắn trầm mặc hoặc là lúc cùng đối thủ quyết chiến, loại khí trang này đặc biệt khổng lồ. Không phải dựa vào đạo cụ, cũng không phải dựa vào kỹ thuật phủ lên mà là do khí chất trong bản thân hắn phát ra ngoài. Loại khí chất này rất ít khi xuất hiện ở trên người trẻ tuổi, cho nên tôi lựa chọn cậu ấy.
– Đường Trọng, quay lại, quay lại. Uông Hàn chạy tới kéo Đường Trọng lại, vừa cười vừa nói:
– Tin lớn như vậy đã công bố ra ngoài rồi, cậu nghĩ rằng chúng tôi có thể thả cậu đi sao?
Đường Trọng cười cười, nói:
– Thật ra tôi cũng rất thích đứng ở trên sân khấu đấy.
– Vậy được rồi. Hôm nay chúng tôi sẽ tìm hiểu chuyện này ngay ở trên sân khấu.
Uông Hàn vừa cười vừa nói.
– Tôi nghĩ, nếu như không làm rõ chuyện này thì tất cả mọi người cũng sẽ không đồng ý. Đạo diễn Ngô đã nói muốn mời cậu đóng phim ở trước mặt mọi người. Chậc chậc, tôi cảm thấy được tôi cũng rất buồn đấy. Mọi người xem có phải tôi có nếp nhăn ở trán với ở khóe mắt cho nên đạo diễn Ngô không cân nhắc tôi một chút không?
– Anh không phải buồn, anh già rồi.
Chu Huyên trêu chọc nói.
– Đường Trọng, câu trả lời của cậu là gì? Uông Hàn hỏi.
– Ta nói muốn suy nghĩ.
Đường Trọng nói.
Toàn trường lại xôn xao.
Tất cả mọi người cũng nghĩ giống T4: Thằng này đổ nước vào não rồi.
Đương nhiên, cũng có người nghĩ giống Chung Minh Vũ: Thật may mắn vì 2 thằng này đổ nước vào não.
Thiếu chút nữa Bạch Tố bị nghẹn nước miếng đến chết, cô hận không thể nhảy lên đài cao, la lớn:
– Đồng ý, mau đồng ý đi, lập tức đồng ý.
– Tố Tố, Tố Tố, Tố Tố
. A Ken lại cảm thấy trái tim của mình không ổn.
– Cô véo tôi nhanh lên, véo nhanh lên, đây không phải là tôi nằm mơ chứ? Đường Trọng từ chối sao?
– Không phải từ chối mà nói là muốn cân nhắc. Bạch Tố an ủi mình.
– Thế nhưng tính cách của đạo diễn Ngô… A Ken gấp giọng nói ra.
Sắc mặt Bạch Tố thoáng trắng bệch.
Cô biết rõ có khả năng Đường Trọng sẽ bỏ qua một cơ hội nghìn năm có một.
– Cậu muốn cân nhắc sao? Uông Hàn tỏ vẻ rất kinh ngạc, chút nữa thì nhảy dựng lên.
– Đúng vậy. Cậu ấy nói là muốn cân nhắc. Ngô Sâm Lâm nói. – Cậu ấy không có bất kỳ kinh nghiệm biểu diễn nào, cậu ấy lo mình diễn không tốt. Đây chính là điểm mà tôi coi trọng nhất, cậu ấy là một người đàn ông có trách nhiệm. Cậu ấy chính là Hắc Hiệp tôi muốn tìm.
*** chó!
Đây là ý nghĩ trong lòng rất nhiều người.
Trước kia cũng có người từ chối ông, về sau ông không bao giờ cho người đó có cơ hội hợp tác nữa, chuyện này nói như thế nào?
– Tôi nói rồi, bọn hắn đây là tình nhân trong mắt ra Tây Thi. Cáp Tịnh ở bên cạnh bổ sung một câu.
Mọi người cười to.
Bất luận như thế nào, Đường Trọng vẫn nhận được rất nhiều tiếng vỗ tay nhiệt liệt đây.
Lúc trở lại chỗ ngồi, còn có vô số người nhìn về phía hắn.
Sau đó có những người nổi tiếng trước kia chưa từng bắt chuyện hay chưa từng tiếp xúc qua cũng chủ động tới chào hỏi hắn. Còn có các cô gái xinh đẹp như Phạm Băng Băng, Lý Tuyết Băng, những người được Fans hâm mộ gọi là nữ thần cũng nói chúc mừng hắn.
Náo nhiệt một hồi lâu, bên Đường Trọng mới an tĩnh lại.
Đường Trọng xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy Chung Minh Vũ chủ động di chuyển ánh mắt đi.
Những bàn tay đang cầm cúp của hắn lại nổi gân xanh.
Hiển nhiên tối hôm nay, hắn vô cùng oán hận và tức giận đối với Đường Trọng.
– A. Đường Trọng chủ động kéo hắn làm quen.
– Chúc mừng anh nhận được giải thưởng.
– Không cần. Tôi và cậu không quen. Chung Minh Vũ lạnh giọng nói.
Nếu như có thể, Chung Minh Vũ rất muốn lập tức rời đi hoặc đổi chỗ ngồi khác.
Thế nhưng hiện tại bọn hắn đang ngồi ở hàng phía trước, mỗi một động tác đều bị mọi người chú ý.
Hắn không thể làm, chỉ có thể nhẫn nại.
Đường Trọng cười vui vẻ, nâng cúp của mình tới, nói:
– Tôi cũng nhận được giải thưởng rồi.
Đường Trọng không từ bỏ ý đồ, nói:
– Mỗi người trong ban nhạc Hồ Điệp chúng tôi đều được một chiếc, tổng cộng đã nhận được ba chiếc, anh chỉ có một sao?
– Nhưng anh cũng không nên tức giận, lại càng không nên nhụt chí. Sang năm tiếp tục cố gắng.
Đường Trọng an ủi.
– Đường Trọng. Rốt cuộc Chung Minh Vũ cũng không chịu được kẻ đê tiện này rồi.
– Thời trẻ qua mau, với tính cách như cậu, về sau nhất định sẽ ngã mạnh đấy. Nhất định là như vậy. Tôi chờ mong một ngày như vậy. Lúc đó nhất định tôi không ngại đi lên đạp mấy chân, nhả mấy ngụm nước miếng đâu.
– Ôi Đường Trọng thở dài.
– Tố chất của anh như vậy thì làm sao có thể có thần tượng tốt được?
Lễ trao giải tiếp tục tiến hành.
Giải thưởng “Bài hát xuất sắc nhất năm” đã được công bố, dựa bao bài Phong Thanh, ban nhạc Hồ Điệp lại giành được giải thưởng, hội trường có một ít bạo động.
Cái này còn có để cho người ta sống hay không?
Còn chưa tính đến chuyện được Ngô Sâm Lâm mời đảm nhiệm nhân vật nam chính trong phim Hắc Hiệp, còn cầm cả hai giải thưởng lớn. Xin nhờ, các người kéo cừu hận như vậy thật là hành vi không đạo đức.
Nói sau, trở thành một nhân vật nam chính trong Hắc Hiệp còn hơn bao nhiêu cái cúp?
“Ban nhạc xuất sắc nhất” sức nặng không lớn, người khác cũng không chú ý lắm. Bởi vì giải thưởng này chỉ là lựa chọn giữa các ban nhạc, mà số lượng các ban nhạc cũng không nhiều, khá dễ dàng lựa chọn.
Những giải thưởng “Bài hát xuất sắc nhất năm” này có sức nặng gấp 10 lần. Nó không chỉ là bình chọn trong các bạn nhạc mà là bình chọn trong tất cả các ca sĩ. Có thể đạt được giải thưởng này cũng đã đại biểu thực lực của ngươi đã được tất cả mọi người công nhận. Lực ảnh hưởng của ngươi đã đủ lớn mạnh.
– Không thể không nói, Hồ Điệp rất may mắn. Hồ Điệp cũng rất lớn mạnh.
Uông Hàn biết rõ có khả năng có người hoài nghi chủ sự làm gia, cho nên nhất định hắn phải làm rõ chuyện này..
– Không thể nghi ngờ trong buổi tối nay, ban nhạc Hồ Điệp đã mang đến cho chúng ta đã mang đến rất nhiều chủ đề, cũng cho chúng ta niềm vui cực lớn. Chúng ta cùng xem số liệu về Phong Thanh, ngay khi bài hát này được Hồ Điệp công cố trong buổi hòa nhạc tại Hương Than, lập tức đã xếp hạng nhất trên tất các các trang web âm nhạc.
Trong lúc Uông Hàn nói chuyện, trên màn hình lớn là từng trang web có bình chọn bài Phong Thanh. Hơn nữa, cho tới bây giờ, Phong Vân vẫn đang xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng ở các trang web. Kick vào một trang web tên Baidu, số lượng nghe là một trăm triệu bảy trăm ngàn. Nói cách khác toàn bộ Trung Hoa, cứ trong mười người thì có một người nghe bài hát này. Đó chưa đủ chứng minh bài này rất thịnh hành sao?
Ban nhạc Hồ Điệp lại được mời lên sân khấu lĩnh thưởng, mà vị khách quý trao giải lần này chính là Chung Minh Vũ và Trương Thượng Hân.
Trương Thượng Hân trao giải cho Lâm Hồi Âm cùng Trương Hách Bản, Chung Minh Vũ trao giải cho Đường Trọng.
Hai người thân thiết nắm tay, hàn huyên mỉm cười.
Sau đó, Chung Minh Vũ trịnh trọng đưa cúp cho Đường Trọng.
Đường Trọng thò tay ra đón.
Thế nhưng tay hắn lại đón không khí.
Bởi vì hắn còn chưa kịp nắm lòng bàn tay lại thì cúp đã rơi xuống đất.
Răng rắc
Thủy tinh rơi xuống mặt thảm, lăn vài vòng rồi vỡ làm đôi.