Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 327: Không nuôi cô thì đúng là đồ rùa đen
Đường Trọng và Công Tôn Tiễn cũng không tiếp xúc nhiều nhưng hắn lại chẳng có chút thiện cảm nào đối với người này.
Làm bạn với cả loại người tính cách cực đoan như đại mộ, điều này có thể nói rõ là trong lòng hắn cũng không có giới hạn nhất định cho bạn bè.
Hắn chỉ chú trọng lợi ích, không coi trọng phẩm chất.
đó Lần trước hai người xảy ra chuyện không thoải mái tại bãi tha ma, hắn vì cứu
người của mình mà nhảy xuống sông Hoàng Phố, không để ý tới nước sông giá | lạnh mà lôi được con trai của trường khu Đồng Giang là Liêu Phong lên. Dù lúc Ở đó hắn có vẻ chật vật nhưng đúng là rất biết lấy lòng người.
Không nói tới người khác, chỉ riêng Liêu Phong được hắn cứu lên kia và đám công từ tiểu thư đi theo hôm đó đều bị hắn thu phục cả.
Đường Trọng cũng tiếp xúc không ít với những người tầng lớp này, biết năng lượng của bọn họ rất lớn nhưng đều luôn luôn hoài nghi nhau. Công Tôn Tiến lại có bản lĩnh tập hợp bọn họ lại được.
Đường Trọng vừa rồi cố ý nói Công Tôn Tiễn thích ra vẻ, đi đâu cũng có một đám người vây quanh chính là ám chỉ bản lĩnh lớn nhất của hắn là lung lạc lòng
người.
Nếu thực lực Công Tôn Tiễn không đủ mạnh, nhân phẩm không được thì làm sao những người tâm cao khí ngạo phía sau hắn kia lại theo hầu hắn được chứ? Ai lại muốn thấp hơn một cái đầu trước mặt người khác chứ?
Bởi chuyện Du Mục, ma phi đại danh lừng lẫy Khương Khả Khanh tự mình đứng ra bênh vực Đường Trọng, Đường Trọng lại được nhận vào hội Hồng Ưng nhưng trong đó có mấy người hắn dùng được đâu?
Đám người đó đều là loại chưa thấy thỏ thì chưa thả mg, không phải cứ tùy tiện nói dối vào câu hay lộ chút khí bá vương là bọn họ không tiếc mạng sống mà giúp cậu.
Quan hệ là thứ phải xây dựng rất lâu. Hiển nhiên Công Tôn Tiễn lại làm chuyện này rất tốt.
Không có giới hạn, chịu được thiệt thòi, lại biết điều. Nhân vật như vậy có thể khinh bị hắn nhưng không thể xem thường hắn.
Ít nhất, trong lòng Đường Trọng vẫn cảnh giác với kẻ này.
Ngôi sao lớn là một cách xưng hô khiến người ta không thoải mái.
Đường Trọng không định xuống xe, ngẩng mặt lên nhìn Công Tôn Tiến đang đứng, vừa cười vừa nói:
– Tôi thì có phải là ngôi sao gì đâu? Chỉ là đi theo bọn họ chơi đùa tùy tiện một chút thôi.
– Chơi đùa một chút mà có thể có được cả vạn fans hâm mộ, thật đúng là làm cho người ta hâm mộ. Một giọng nữ khàn khàn truyền tới:
Chẳng qua nghĩ thì cũng phải chứ. Dáng vẻ nhảy múa ở trên sân khấu của anh đúng là xinh đẹp quá, so với Đường Tâm còn đẹp hơn ấy.
Người mặc một chiếc áo phông ngắn tay, dưới là chiếc quần bò phai, trên người có thêm chiếc áo khoác da bò, cổ lại quàng một chiếc khăn lông đen, khiến người ta cảm thấy vừa mạnh mẽ lại vừa mềm mại. Công Tôn Tiểu Ý xuất hiện. Dáng người cô nóng bỏng, trong thời tiết bằng giá này mà vẫn ăn mặc rất gợi cảm.
Kẻ thù gặp mặt, đỏ mắt hơn bình thường. Cô vừa mở miệng đã lập tức châm chọc Đường Trọng giả nữ, giống hệt mấy anh gay.
– Hay là anh ra giá đi, tôi bao anh chơi đùa?
Công Tôn Tiểu Ý nhìn chằm chằm vào Đường Trọng, cười tủm tỉm nói.
Nghe lời Công Tôn Tiểu Ý nói, trống ngực Đường Trong gia tốc, nhiệt huyết bừng bừng, thân thể kích động đến run rẩy.
Bao sao?
Lời nói chói tại thế nào chứ?
Cô coi Đường Trọng tôi là ai chứ?
Vẻ mặt hắn hưng phấn nhìn Công Tôn Tiểu Ý, nói:
– Nói phải giữ lời chứ? Cô nếu không bao được tôi thì cô là đồ rùa đen nhé?
– Anh.
Công Tôn Tiểu Ý sửng sốt, không ngờ Đường Trọng lại phản ứng như vậy.
Chẳng lẽ hắn không cảm thấy nhục nhã sao? Tôi muốn bỏ tiền ra bao anh là bao được sao.
– Giá tiền có thể thương lượng một chút.
Đường Trọng nói.
– Một tháng ba nghìn, còn chưa tính bao ăn. Nếu như cô cảm thấy giá cao quá thì chúng ta còn có thể thương lượng lại.
– …
Công Tôn Tiểu Ý cảm thấy mình đã nói sai rồi. Con mẹ nó, chuyện này phải tính sao đây?
– Cô còn do dự sao?
Đường Trọng thúc giục.
– Tận dụng thời cơ đi. Mất cơ hội là không lấy lại được đâu. Người khác nếu muốn bao tôi thì ít nhất cũng phải trả giá cao đấy. Tôi thấy cô lớn lên cũng rất giống đàn ông, cho nên mới giảm giá mạnh cho cô.
Công Tôn Tiểu Ý rất muốn ra tay đánh người, nhưng lại đánh không thắng hắn.
Đây là mình đùa bỡn hắn hay hắn đùa bỡn mình vậy?
Công Tôn Tiểu Ý từ chối khiến Đường Trọng rất thất vọng. Hắn xoay người nhìn về phía Công Tôn Tiễn, nói:
– Nhà họ Công Tôn các người đúng là nói chuyện không giữ lời hả? Cô ta muốn bao tôi, tôi đồng ý thì cô ta lại rụt vòi lại. Có phải là quá mất mặt không?
Công Tôn Tiểu Ý suýt nữa là phun ra nửa cân máu tươi.
Mặc dù năm nay tư tưởng mọi người đều rất cởi mở, càng ngày càng nhiều người biết tôn trọng giới tính của người khác nhưng Công Tôn Tiểu Ý cũng là con gái họ Công Tôn. Vấn đề giới tính của cô vẫn khiến cho người nhà đau đầu suốt.
Người nhà cũng từng khuyên bảo rồi, là anh trai của cô, Công Tôn Tiễn lại càng nói nhiều hơn về vấn đề này. Nhưng hiển nhiên là chẳng có chút hiệu quả nào.
Vốn còn muốn để cô trầm lắng một chút, chứ để người khác biết chuyện phụ nữ thích phụ nữ thì có tốt không?
Nhưng Công Tôn Tiểu Ý căn bản không thèm giấu diếm quan điểm của mình, vào quán bar đồng tính ăn đêm, đi ra ngoài thì ôm người đẹp. Điều này càng khiến bề trên của nhà Công Tôn và anh trai như hắn cảm thấy bất lực.
Hiện giờ Công Tôn Tiểu Ý chủ động trêu chọc Đường Trọng, Đường Trọng lại lấy điểm này công kích Công Tôn Tiểu Ý và họ nhà Công Tôn không biết giữ lời, thật đúng là khiến hắn không biết làm thế nào.
Hắn có thể nói gì đây?
– Đùa chút thôi mà.
Công Tôn Tiễn cười ha hà nội, muốn nói cho qua chuyện này.
– Tiểu Ý thích nói đùa với người khác, sao cậu lại coi là thật làm gì? Bên cạnh nó cũng không thiếu đàn ông, còn cần cậu làm gì chứ?
– Vừa rồi chính cậu cũng nghe thấy cô ta nói là muốn bao tôi, còn muốn tôi ra giá.
Đường Trọng mặt cười nhưng lòng không cười, nói. Thế nào đây? Muốn đổ phân lên đầu người khác à? Không có cửa đâu.
– Tôi là một người đàn ông rất biết giữ lời, nói rồi cũng không nuốt lại, không giống một số người đầu.
Công Tôn Tiểu Ý nổi giận.
Ánh mắt cô như phun nhìn chằm chằm vào Đường Trọng, nói: –
Là anh nói đó, ba ngàn tệ một tháng hà?
– Không sai.
Đường Trọng gật đầu.
– Trả nhiều hơn tôi cũng không cần.
– Cầm tiền ra đây.
Công Tôn Tiểu Ý quát.
Một người phụ nữ ngực lớn đứng cạnh cô vội móc ví ra, đưa một xấp tiền tới trước mặt Công Tôn Tiểu Ý.
Công Tôn Tiểu Ý cầm lấy xấp tiền kia, cũng không thèm đếm mà đưa cho Đường Trọng, nói:
– Thế này đủ bao anh một tháng chưa?
– Đủ rồi đủ rồi.
Đường Trọng thu tiền này lại, cấp cẩn thận vào ví, sau đó mở cửa xuống xe, xấu hổ đi tới trước mặt Công Tôn Tiểu Ý, hỏi:
– Cô muốn chơi đùa thế nào đây?
Mặt Công Tôn Tiểu Ý đanh lại, lạnh lùng nói:
– Không cần sốt ruột, lúc tôi muốn anh thì tôi sẽ tìm anh. Hy vọng là anh cũng tuân thủ hứa hẹn, đừng có mà quyt đấy.
– Tôi sẽ cố hết sức.
Đường Trọng nói:
– Coi như tôi kiêm chức đi. Đại đa số thời gian tôi vẫn là một ngôi sao.
Không nói tới những người khác, ngay cả người đã về phía Đường Trọng như Tô Sơn lúc này cũng muốn nhảy ra đập hắn.
Có người lại khinh người như vậy sao?
– Tốt lắm, tốt lắm.
Công Tôn Tiễn tiến lên quát bảo ngưng lại. Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, em mình và một người đàn ông thảo luận về việc bao hắn đúng là khiến hắn khó chịu:
– Thế nào đây? Các người cũng tới chờ tin tức hà?
– Chờ tin tức gì thế? Vẻ mặt Đường Trọng mờ mịt hỏi.
– Nói những lời không có ý nghĩ thế làm gì?
Công Tôn Tiễn vừa cười vừa nói, rút một bao thuốc đưa cho Đường Trọng. Đường Trọng không hút, tự hắn rút cho mình một điều rồi đặt lên khóe miệng. Lập tức có đàn em phía sau tới châm lửa cho hắn. Cảnh này khiến Đường Trọng rất hâm mộ. Hắn hồi nhỏ xem phim xã hội đen, mỗi khi thấy cảnh này đều cảm thấy rất uy phong. Đặc biệt là hình ảnh anh Phát đốt tiền châm thuốc, thật sự khiến hắn rất muốn bắt chước.
Khi đó hắn lấy ra một tờ một trăm tệ, quyết tâm vài lần mà không dùng diêm đốt được.
Sau đó hắn lại đổi thành năm mươi tệ, suy nghĩ một chút lại cảm thấy thế quá lón.
Thế là hắn đổi thành mười tệ, năm tệ, một tệ, năm xu.
Cuối cùng hắn rốt cục ý thức được, hủy hoại tiền tệ là hành vi phạm pháp.
Vì vậy hắn liền lấy một tờ giấy, vẽ bút chì 1 số 1 triệu.
Miệng hắn ngậm thuốc, dùng tờ giấy kia châm lửa đốt, trong lòng cảm thấy mình đúng là trâu bò, trên trời dưới đất, độc tôn trên đời, quả là còn nổi bật hơn cả anh Phát (*).
(*): Châu Nhuận Phát.
– Tôi biết là không lừa được cậu mà. Vẻ mặt Đường Trọng thành khẩn, xin lỗi, cười hả hả nói:
– Thật ra là tôi tới xem náo nhiệt.
– Thật không?
Công Tôn Tiễn mỉm cười.
– Theo tôi biết, Cẩm Tú của các người cũng trả giá mà? Cổ Anh Hùng không phải là do hai người thổi phồng lên sao?
Cổ Anh Hùng có chỗ dựa là ai thì bên ngoài không rõ những Công Tôn Tiễn lại vô cùng rõ ràng.
Những người như bọn họ có rất nhiều cơ sở ngầm, tin tức phát ra rất nhiều.
– Chúng tôi chỉ chơi đùa thôi.
Đường Trọng vừa cười vừa nói:
– Một công ty mới thì làm sao được chính quyền yên tâm giao hạng mục này được chứ? Chỉ là tới ra mặt, rồi nhận vài công trình nhỏ thôi.
– Coi như anh cũng biết thân biết phận. Có cơ hội đả kích Đường Trọng, Công Tôn Tiểu Ý tất nhiên sẽ không bỏ qua.
– Cũng chưa chắc đâu.
Công Tôn Tiễn trưởng thành hơn nhiều, dù trong lòng hắn cũng nhận định Cầm Tú không làm nên trò trống gì nhưng cũng không thể nói rõ ra được.
– Công ty mới cũng có ưu thế của công ty mới, ai biết là hoa sẽ rơi vào nhà nào chứ?
– Nhất định là không mà. Đường Trọng kiên trì nói:
– Tôi biết chúng tôi không làm nên trò trống gì đâu. Hơn nữa tôi cũng biết các người cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Ánh mắt Công Tôn Tiến sững lại, sương khói lượn lờ. Mặt mũi hắn rất góc cạnh, có sức hút nam tính, làm cho người ta có cảm giác nguy hiểm như lúc nào cũng có thể phát động tiến công..
Hắn nhìn chằm chằm vào Đường Trọng, nói:
– Tôi nhất định sẽ lấy được mảnh đất đó.
Thất Sát, giặc cướp làm đảo loạn thế giới.
Trong mắt thế nhân, nhân vật đại biểu của Thất Sát là Quan Vũ.
Quan Nhị gia tính cách và lòng dạ lỗi lạc, không sợ khiêu chiến nhưng cũng có người cho rằng tính cách hắn xúc động, rất dễ gây chuyện.
Nhưng Công Tôn Tiễn biết mình không phải loại người đó.
Hắn thích mưu tính rồi mới hành động, âm thầm giết người.
Hôm nay hắn đúng là muốn cao giọng một chút.
– Mảnh đất này tôi nhất định lấy rồi