Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 316: Cỗ máy giết người
Sau khi nghe được lời nói của Đường Trọng, bốn gã mặc đồ đen liếc nhau, đều tập trung tư tưởng suy nghĩ đề phòng.
Bọn hắn đã đi ra, chẳng lẽ còn có người nào khác cũng ở đây sao?
Nếu có, vậy thì làm sao bọn hắn không có một chút cảm giác nào?
Phải biết rằng sát thủ không chỉ biết giết người mà năng lực theo dõi cũng vô cùng xuất chúng.
Bọn hắn theo dõi người khác mà lại không nghĩ rằng bản thân mình cũng bị người khác theo dõi.
Cái này gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn sao?
Nghĩ đến chính mình chỉ là bọ ngựa, trong lòng bốn gã mặc đồ đen rất tức giận.
Sát thủ cũng có mặt mũi đấy.
– Hắn đang tung hỏa mù thôi, mọi người coi chừng đề phòng, coi chừng trúng kế.
Một gã đứng ở nơi hẻo lánh phía đông lên tiếng nhắc nhở. Hiển nhiên hắn chính là dê đầu đàn trong bốn người này.
Hắn không tin lời nói của Đường Trọng, cho rằng đây là Đường Trọng đang cố ý nói chuyện giật gân hấp dẫn sự chú ý của bọn hắn, sau đó giương đông kích tây, thừa cơ ra tay đánh thương người.
Đường Trọng cười, nói:
– Bọn mày là người của công ty nào hả? Người ta đi sau mông bọn mày cả buổi, vậy mà bọn mày lại không phát giác, bị người cắt cổ cũng không biết là chuyện gì xảy ra sao? Tao muốn gửi một lá thư cho công ty bọn mày, nói rằng nhân viên của công ty đều bất tài, lừa gạt tiền của khách.
– Ra tay. Gã mặc áo đen không muốn cùng Đường Trọng nói nhảm, phải hoàn thành tốt việc này mới là đúng đắn.
Bình thường đây là nơi các đôi tình nhân thường hay lui tới, nếu như bị người nhìn thấy thì sẽ ảnh hưởng tới công việc của bọn hắn, đưa tới phiền toái vô vị.
Nhìn thấy gã mặc đồ đen bắt đầu thắt chặt vòng vây, Đường Trọng quay người nhìn thoáng Đồng Bồ Đề ở bên cạnh, nói:
– Bây giờ hai chúng ta là châu chấu trên một cái thuyền, bọn hắn ra tay chắc chắn sẽ không nhằm vào một mình tôi đúng không? Nếu tôi chạy trốn thì bọn hắn cũng không thể đuổi theo kịp, như vậy người không may mắn chẳng phải là cô sao?
Đổng Bồ Đề biết rõ lời hắn nói chính là tình hình thực tế. Là một đại tiểu thư họ Đổng, cô cũng không thích cảm giác bị người khác vây khốn như vậy.
Cái này khiến cô có cảm giác mình không được tôn trọng.
Cánh tay vây quanh ngực buông ra, cô thò tay tạo một thủ thế.
Vèo.
Ánh sáng tắt ngấm, một bóng người màu đen cũng đã đột phá từ bên ngoài vòng vậy đứng ở trước mặt Đồng Bồ Đề và Đường Trọng.
Mặt nhỏ.
Người vệ sĩ như hình với bóng với Đồng Bồ Đề.
Đường Trọng đắc ý chí về phía cô rồi nói với những gã sát thủ kia:
– Bọn mày xem, tao nói có người, vậy mà bọn mày còn không tin.
Tình cảnh này giống như là khi đi học, một sinh viên nghịch ngợm chỉ vào một nhóm thầy giáo rồi nói láo: Đánh rắm đấy, các người có phải thấy rất thối không?
Đám sát thủ mặc đồ đen dừng bước chân rồi xúm lại, trong lòng vừa khiếp sợ lại vừa kinh ngạc.
Vậy mà thật sự có người.
Chưa tính đến chuyện không bị bọn hắn phát giác, điểm chết người nhất chính là cô có thể đơn giản đột phá phòng tuyến bên ngoài của bọn hắn, tốc độ nhanh như tia chớp.
Cao thủ!
Một cô gái dáng vẻ tầm thường này không ngờ lại là một cao thủ!
– Đừng khách sáo với bọn hắn. Đường Trọng nói.
– Bọn họ đều là sát thủ, không phải người tốt lành gì.
Mặt nhỏ nhíu nhíu mày.
Cô chỉ nghe lệnh tiểu thư, anh ở bên cạnh sai bảo cái gì?
Nhưng tiểu thư đã ra mệnh lệnh muốn giải quyết nhanh chóng, cô phải chấp hành trăm phần trăm.
Không đợi đám người mặc đồ đen tới gần, cô liền chủ động khởi động tốc độ, vọt tới phía trước một gã mặc đồ đen.
Trong nháy mắt, cô đã vọt tới trước mặt gã mặc đồ đen này.
– Muốn chết.
Gã mặc đồ đen quát lớn lên một tiếng, trong tay nắm lấy dao găm, một đạo hướng ngực mặt nhỏ đâm tới.
Thân thể mặt nhỏ ngừng gấp, sau đó xoay tròn 180°.
Cô là một người rất gầy, giống như là một bộ con khỉ màu đen. Động tác quay người này của cô tự nhiên, dứt khoát, giống như là bản năng của thân thể.
Thân thể của cô tránh được dao găm, ở vào một góc độ song song cùng thân thể gã đàn ông kia. Bộ pháp hai người nhất trí, giống như đang cùng nhau nhảy khiêu vů.
Tay cô lặng yên không một tiếng động khoác lên cổ tay gã đàn ông mặc đồ đen, sau đó đưa đình bờ vai của mình tới.
Gã đàn ông này cảm giác không ổn, thế nhưng hắn đã không kịp chạy trốn.
Bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh, nhanh đến mức hắn không theo kịp.
Trong lòng vừa nghĩ có khả năng xảy ra như vậy cũng là lúc chuyện đã chính thức xảy ra.
Răng rắc.
Một tiếng giòn vang truyền đến, cánh tay của gã đàn ông mặc đồ đen đã bị bẻ gây trên bả vai của mặt nhỏ.
Quá đau, dao găm trong tay gã lập tức rơi xuống.
Mặt nhỏ dùng chân hất lên, dao găm lại bật lên.
Cô tránh người sang một bên, một đao đâm thẳng vào tim gã mặc đồ đen.
Sau đó cô cũng không quay đầu lại liếc nhìn, cũng đã buông lỏng thân thể người áo đen này ra, xông về phía một gã mặc đồ đen khác.
Vẫn là một đao đâm thẳng.
Thế nhưng trong mắt của gã này đã có ý sợ hãi.
Tại thời điểm cô lao tới, hắn cùng với đồng bọn đã phân công xong.
Hắn tới đánh lén cô gái này, hai người khác đi tập kích mục tiêu sớm định ra.
Thế nhưng tại thời điểm hắn còn trên đường chạy trốn, một gã đồng bọn của hắn cũng đã bị hắn tiêu diệt. Thực lực này kinh khủng tới mức nào?
E rằng không thể hòa tan sát ý trong lòng mặt nhỏ, cũng không thể cứu vớt tính mạng của hắn.
Quay người 180°.
Thân thể hai người ở vào trạng thái song song.
Đánh gẫy cổ tay. Đụng vai. Bẻ gẫy cánh tay người.
Sau đó, dùng dao găm trong tay hắn rơi xuống dao đâm thủng tim đối phương.
Thủ pháp giết người giống người áo đen lúc trước.
Không có bất kỳ cải biến nào.
Thế nhưng ngay cả động tác giết người giống nhau như vậy mà gã mặc đồ đen này cũng vẫn không thể trốn tránh.
Nhìn thấy biểu hiện của mặt nhỏ, ánh mắt Đường Trọng không khỏi lóe lên một phát.
– Rốt cuộc cô gái này có địa vị gì?
Đường Trọng thầm nghĩ. Hắn biết rõ quân đội tại Đổng gia rất có thế lực nhưng Đường Trọng biết rõ rằng không có bất kỳ quân đội nào tại Trung Hoa có thể bồi dưỡng được nhận tài như vậy.
Có hai gã xông về phía Đường Trọng cùng Đổng Bồ Đề.
– Xem ra tôi vẫn phải đánh nhau. Đường Trọng vừa cười vừa nói.
– Mỗi người một thằng chứ?
Đổng Bồ Đề không trả lời, không ra vẻ, thân thể của cô lập tức bay lên trời.
Người trên không trung, thân thể bày ra một tư thế cổ quái. Hai chân mở ra, kẹp về hướng gã áo đen.
Trong tay gã này cầm dao găm quân đội, một đao đâm về phía bắp chân Đổng Bồ Đề.
Bắp chân Đổng Bồ Đề giống như không có xương, làm một động tác uốn lượn cực khó, tránh được một đao kia.
Lúc này, Đổng Bồ Đề đã bay vọt đến trên đỉnh đầu gã này, đầu gối phải đụng mạnh xuống, khiến gã mặc đồ đen này ngã xuống đất.
Trong quá trình gã áo đen này ngã xuống đất, thân thể của cô cũng dính chặt ẽ như bóng với hình.
Hai người thân thể cùng rơi xuống đất.
Gã áo đen rơi xuống, Đổng Bồ Đề ở trên mặt của hắn.
Nhưng trong quá trình gã này ngã xuống đất, hắn cũng đã thành người chết.
Không biết lúc nào, thanh dao găm trong tay hắn đã cắt ngang cổ của hắn.
Chỉ có điều máu không phun ra, bởi vì Đổng Bồ Đề không muốn làm bẩn quần áo của mình cho nên đã đem góc áo của hắn trùm lên trên vết thương.
Góc áo màu đen nhanh chóng bị máu đỏ thấm ướt, giống như nhuộm máu.
Đầu gối Đổng Bồ Đề đặt tại đỉnh đầu của hắn, người vừa rơi xuống đã lại bật lên.
Thuật Mô-ga giết người khủng bố.
Đối với người chưa từng tiếp xúc qua loại công phu này, thật sự là khó lòng phòng bị. Từng bộ phần trên cơ thể đều có thể giết người. Có thể ngăn cản như thế nào?
Đường Trọng cũng được chia một gã.
Hắn đứng nguyên tại chỗ chờ gã áo đen kia chủ động xông về phía hắn.
Lúc gã áo đen kia tâm tới một đao, thân thể của hắn lóe lên ở bên cạnh, vì vậy gã áo đen kia liền chạy tới phía bên này cứu viện thì mặt nhỏ đã bảo hộ ở trước mặt Đổng Bồ Đề.
Quay người 180°.
Thân thể hai người ở vào trạng thái song song.
Bẻ gẫy cổ tay. Đụng vai. Tách cánh tay người ra.
Sau đó dùng dao găm trong tay hắn rơi xuống đâm thủng tim đối phương.
Mặt nhỏ lại một lần nữa phô bày tốc độ cùng trình tự cơ giới hoá giết người làm lòng người kinh sợ tại trước mặt Đường Trọng.
Cô gái này quả thực là một cỗ máy giết người.
Cùng một động tác sử dụng ba lần, giết chết ba sát thủ thực lực không kém.
Biết rất rõ ràng nhưng lại không tránh khỏi.
Chỉ là loại phương thức giết người này mang đến cho người khác áp lực tâm lý cực lớn, khó có thể ra tay.
Mặt nhỏ đi đến trước mặt Đường Trọng, lạnh lùng nhìn hắn, giống như là nhìn chằm chằm vào một người chết, hỏi:
– Anh muốn nhìn sao?
– Muốn nhìn. Đường Trọng vừa cười vừa nói.
– Nhìn rõ ràng rồi hả?
– Nhìn rõ ràng rồi. Đường Trọng gật đầu.
– Trình tự như nhau nhưng lại không giống nhau, nhưng tôi không làm được. Chắc hẳn cô đã giết không ít người?
Mặt nhỏ kinh ngạc.
Sau đó cô trầm mặc im ắng đứng ở bên người Đồng Bồ Đề.
– Vô liêm sỉ. Đổng Bồ Đề hung dữ trừng mắt nhìn Đường Trọng, nói.
Đã nói rằng mỗi người một thằng vậy mà thằng này lại ném gã đó cho mặt nhỏ.
Không phải là hắn muốn nhìn trộm thật hư về thực lực của mặt nhỏ sao?
– Cô đã mắng tôi như vậy, tôi đây cũng không giản giải phong độ thân sĩ với các cô làm gì.
Đường Trọng cười ha hả nói.
– Vốn là tôi chuẩn bị khiêng những thi thể này ném vào biển lớn, bây giờ thì tự các cô khiêng đi. Tất cả đám người này đều là các cô giết, các cô không thể chỉ để ý đến chuyện giết mà mặc kệ chuyện vùi.
Nói xong Đường Trọng khoát khoát tay cùng các cô, quay người muốn rời đi.
Đi đến một nửa đường, Đường Trọng dừng bước chân.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Đổng Bồ Đề, nói:
– Buổi tối hôm nay thật sự là đặc sắc, đặc sắc hơn xem biểu diễn pháo hoa. Nói xong hắn cười lớn rời đi.
Nhìn thân hình Đường Trọng đi xa, mặt nhỏ do dự một phen rồi trầm giọng nói:
– Tôi đi giết hắn nhé?
– Cô nắm chắc bao nhiêu phần? Đổng Bồ Đề hỏi.
– Năm phần. Mặt nhỏ nói.
– Một nửa sao? Đồng Bồ Đề cười.
– Tôi chỉ có ba phần.
– Hai chúng ta liên thủ.
-Ý tôi nói chính là chúng ta liên thủ. Nụ cười trên mặt Đổng Bồ Đề vẫn rất ngọt ngào nhưng lông mày lại có chút nhăn lại.
– Tôi không phục. Mặt nhỏ nói.
Mặt đen, đen tới mức không nhìn rõ cô trông như thế nào.
Đổng Bồ Đề cười.
Cô hiểu rõ mặt nhỏ, biết rõ tuy bình thường cô gái này trầm mặc ít nói nhưng thực chất bên trong là một người cao ngạo.
Hơn nữa, lại lịch cùng kinh nghiệm của cô cũng đều khiến cô có tư cách kiêu ngạo.
– Thật là một người khiến cho người ta phải đau đầu.
Đổng Bồ Đề nói khẽ. Không biết đánh giá này nhằm vào mặt nhỏ hay là Đường Trọng đã đi xa.