Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 310: Kim Cương quyền
Người đánh nhau giỏi nhất ở mỗi Đường được gọi là Hồng côn. Mà trong các Hồng côn, người giỏi đánh nhau nhất là Song hoa hồng côn, ý nói là vương giả của các Hồng côn.
Trong phim Tinh gia có câu “trước cửa có hai đóa song hóa đỏ thẫm” là chi ý này.
Lại Hồng Nho được người ở HongKong gọi là Song hoa Hồng côn thì tất nhiên phải có chỗ hơn người.
Người trong nghề vừa ra tay liền biết.
Nhìn bề ngoài, người ta chỉ cảm thấy Lại Hồng Nho là tên to xác, đầu óc ngu si tứ chi phát triển mà thôi.
Nhưng nếu ai mà bị vẻ ngoài của hắn lừa thì chắc chắn sẽ chịu thiệt lớn.
Tốc độ di chuyển của hắn rất nhanh, vừa nói xong mà người đã đến trước mặt Đường Trọng.
Giống như chỉ cần một bước đã vượt qua khoang thuyền rộng mấy mét này rồi chứ không cần phải trong nháy mắt.
Chân của hắn nhanh, tay của hắn cũng nhanh.
Thân thể đang di chuyển mà tay cũng đã nắm thành quyền đánh về phía Đường Trọng.
Nếu bị một quyền này của hắn đánh trúng thì khuôn mặt đẹp trai của Đường Trọng chắc sẽ bị lõm xuống, đầu cũng có thể nổ tung lên như dưa hấu vậy.
Người có thân thủ linh hoạt như vậy thì làm sao có thể là kẻ thiếu nội tâm được.
Cũng may mắn Đường Trọng là Đường Trọng. Cũng may mắn Đường Trọng có một người cha tốt là lão râu dài.
Hắn không cần thời gian nháy mắt, cũng không cần di chuyển.
Hắn dùng bất biến ứng vạn biến.
Quyền phong đánh tới mang theo vị mặn của gió biển.
Đây không phải nội hình mà chỉ là dùng lực của tay xé rách không khí. Điều này cho thấy quyền thuật của hắn đã đạt đến trình độ khủng bố cỡ nào.
Hơn thế nữa, Đường Trọng hoài nghi hắn đã luyện một loại công phu phòng ngự nào đó, một loại Ngành Khí Công ví dụ như ‘kim cương tráo, Thiết Bố sam’.
Tới gần.
Càng gần hơn.
Một quyền kia dần phóng đại trong mắt Đường Trọng.
Mặt Đường Trọng đã cảm giác được nóng rát, sống mũi cũng có cảm giác lạnh 3 lẽo như kim đâm.
Rốt cục lúc này Đường Trọng đã động.
Hắn ứng biến rất đơn giản.
Chỉ là lệch đầu sang bên cạnh một chút.
Vèo.
Một quyền đâm rách không khí mang theo hình phong sượt qua bên người Đường Trọng.
Lại Hồng Nho biến chiêu cực nhanh.
Một quyền thất bại nhưng cũng không bị loạn.
Một quyền đánh ra kia chưa thu về mà lại tiếp tục quét ngang sang trái.
Bởi như vậy Đường Trọng muốn tránh cũng không tránh kịp.
Tất nhiên Đường Trọng cũng không định tránh nữa.
Người tập võ đều hiểu rõ, hai bên giao chiến, nhất thì mạnh, nhị thì suy, tam thì kiệt.
Đường Trọng cố ý tránh quyền thứ nhất của Lại Hồng Nho khiến hắn rơi vào tình thế bắt buộc rồi mới tiếp chiêu thứ hai của hắn.
Có người hỏi, đã ‘tam thì kiệt’ vậy vì sao không tránh tiếp chiêu thứ hai đợi chiêu thứ ba của hắn?
Điều này liên quan đến tâm lý học.
Lại Hồng Nho biết rõ quyền thứ ba của mình sẽ ở trạng thái kiệt lực thì làm sao có thể đánh về phía Đường Trọng được.
Cho nên lúc đó hắn tất nhiên sẽ chọn biến chiêu hoặc tạm thời lui về sau.
Đợi đến khi hắn tấn công lần nữa thì đã bổ sung được lực lượng hoặc chiếm ưu thế hơn.
Đường Trọng kinh nghiệm đánh nhau nhiều, từ lúc 5 tuổi đã đứng trung bình tấn luyện thể lực, lại trải qua vô số đếm được lão râu dài rèn luyện thì sao lại không nhìn ra ý đồ của hắn.
Đường Trọng cũng ra tay.
Hắn không tránh không trốn, tay hoá chưởng thành đạo, chặt ngang vào cánh tay Lại Hồng Nho.
Ánh đao không tiếng động mà lại nhanh như chớp.
Lại Hồng Nho không có thời gian suy nghĩ xem một quyền này có nên đánh tiếp xuống hay thu hồi lại thì cổ tay Đường Trọng đã lặng im không một tiếng động đánh vào khuỷu tay hắn.
Rắc!
Một tiếng giòn vang giống như tiếng dao đã cắt đứt xương cốt vậy.
Nhưng vừa rồi Đường Trọng chỉ dùng tay không chứ không có vũ khí gì cả.
Lại Hồng Nho cảm thấy xương cốt tay phải bị vỡ vụn và đau đớn giống như khoan tim vậy.
Tay trái hắn liền nắm thành quyền đánh ra. Ngay khi Đường Trọng thu tay lại để đỡ thì hắn nhanh chóng lui về sau hai bước.
Sau đó, hắn tràn đầy không tin tưởng được nhìn Đường Trọng như nhìn thấy quỷ.
Thế mà lại có người phá được Kim Cương quyền của hắn sao? Trong lòng Lại Hồng Nho kinh sợ, nửa ngày không nói được một lời. Xương quai xanh kim cương, thân thể bất bại.
Bộ phận rắn chắc nhất cũng là yếu ớt nhất trên cơ thể con người là bộ phận nào?
Đó là xương cốt.
Xương cốt rắn chắc nhất vì bình thường rất khó bẻ gẫy nó.
Nhưng một khi xương cốt bị một lực lớn bẻ gãy thì sự đau đớn này vượt xa tổn thương ở các bộ phận khác.
Da thịt bị người ta chém một đao thì vẫn có thể chiến đấu tiếp. Nhưng nếu xương cốt bị người ta đánh nát thì có thể đứng dậy hay không cũng là vấn đề.
Tổn thương gân cốt một trăm ngày. Việc này đã chứng minh rõ ràng rồi.
Cốt khí là gồm cốt và khí.
Cốt cùng khí là hai thành phần không thể thiếu của cơ thể con người.
Kim Cương quyền là bảo vật gia truyền của hắn, là hội trưởng Thiên Địa Hội trước kia tự tay trao cho ông của ông của ông hắn, Lại Thiên Chiếu. Lúc đó, Lại Thiên Chiếu là chủ tướng của Thiên Địa Hội. Lúc đó bọn họ có một cái lý tưởng to lớn nhưng xa vời là phản Thanh phục Minh.
Về sau, trải qua sự phát triển của xã hội, của loài người, Thiên Địa Hội đã trở thành tổ chức xã hội đen nổi tiếng nhất HongKong là Tam Hợp hội. Trong quá trình liều mạng chém giết, đoạt mối làm ăn với các thế lực trắng đen lớn nhỏ, nhà họ Lại đã dựa vào tuyệt học Kim Cương quyền và bành trướng đánh được một mảnh giang sơn lớn rồi bắt đầu nổi danh và mở một đường máu trong hắc đạo Hong Kong. Thêm vào đó, Lại gia đã lãnh đạo Tam Hợp hội nhiều năm như vậy nên đã trở thành bá chủ một phương.
Về sau, Tam Hợp hội chia rẽ thành các tổ chức hắc bang như Tân An, 14K, Đông tinh, Hồng tinh, Thiên môn thoát ly Tam Hợp hội. Từ đó thế lực Tam Hợp hội mới giảm mạnh.
Nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo. Tam Hợp hội vẫn tồn tại mà Lại gia vẫn lãnh đạo Tam Hợp hội, còn là nhân vật đại biểu cho thế a lực bản địa nên thực lực vẫn cực kỳ hùng hậu.
Đây cũng là lý do Lại Hồng Nho dám đối đầu với Tạ Sinh Uy và còn dám gọi hắn là “cháu trai”.
Xã hội đen cũng có cảm giác muốn hơn người đấy.
Ví dụ như Lại Hồng Nho, đời đời là xã hội đen, tất nhiên trước kia là “chiến sĩ cách mạng”. Sáu đời là hắc đạo như vậy nên chắc chắn sẽ khinh thường loại người mới nổi như Tạ Sinh Uy, .
Cả nhà họ Lại đều là xã hội đen lừng danh. Người bên ngoài coi đó là uy phong lẫm lẫm.
Nhưng bây giờ, vài người trưởng bối trong tộc lại vì vấn đề giáo dục con cháu đời sau mà buồn tóc bạc trắng cả rồi.
Trước kia, đen thì đen, cũng không ai nói gì.
Hiện tại tất cả mọi người đều muốn tẩy trắng, tiền lợi nhuận đều muốn cho vào hoạt động chính đáng. Hơn thế nữa, chính phủ cũng ngày càng không muốn tổ chức hắc đạo tồn tại như vậy. Cho nên gia tộc muốn vượt qua khó khăn này thì phải có nhân tài cực giỏi đến làm chuyện này.
Gia tộc bọn họ không thể mời người khác tới làm việc này mà phải do người trong nhà làm. Chém chém giết giết không được việc mà còn phải biết quan hệ xã hội, biết thêm ngoại ngữ mới được.
Vì thế, cha của Lại Hồng Nho rất kỳ vọng vào con trai mình có thể như những học giả uyên thâm trí tuệ năm xe, đầy bụng kinh luân, vì Lại gia bọn họ mà lấy chút thể diện.
Nhưng, ai ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
Đã không trở thành học giả uyên thâm thì thôi, ngược lại còn trở thành Song hoa hồng côn nữa chứ.
Đây tuyệt đối là sự châm chọc đối với Lại gia.
Văn không thành mà vẽ xem như tựu rồi.
Kim Cương quyền của Lại gia dễ học nhưng khó tinh thâm. Thế mà tên tiểu tử này lại học đến trình độ chấn cốt rồi. .
Nói cách khác, người ta đánh vào xương cốt của hắn thì xương cốt của hắn không những không bị làm sao mà còn có thể phản chấn lại người ta nữa.
Nói rõ ra là phản tác dụng đấy. Xương cốt của hắn cứng rắn hơn người ta, nếu so về xương cốt thì hắn thắng.
Chỉ bằng một chiêu này, Lại Hồng Nho có thể xưng là sát thủ hồng côn của HongKong, gặp một người giết một người. Cuối cùng những Hồng côn kia nghĩ, cứ bị chèn ép như vậy cũng không phải chuyện nhỏ, không có thể diện không nói chứ nắm đấm đánh vào trên người mình cũng rất đau nha. Vì thế, mọi người bàn bạc với nhau đưa hắn lên vị trí Song hoa hồng côn.
Bởi như vậy, địa vị của hắn cao hơn sẽ không lại muốn cùng những nhân vật nhỏ đánh đấm nữa. Cho dù Lại Hồng Nho ngứa tay, muốn đánh nhau thì dù bọn hắn thua cũng không thấy thiệt.
Không có cách khác, người ta là Song hoa hồng côn đấy.
Thế nhưng hôm nay, Lại Hồng Nho trăm trận trăm thắng đã bị thua nặng.
Đường Trọng nhìn biểu hiện của Lại Hồng Nho lúc này liền hiểu rõ trong lòng hắn nghĩ gì, cười lớn nói:
– Có phải hay không cảm thấy tôi rất giỏi? Tôi chính là không muốn nổi tiếng thôi. Người khác gặp tôi lần đầu tiên chỉ cảm thấy tôi chẳng có gì ngoài đẹp trai thì giỏi cái nỗi gì? Vì thế mà rất nhiều người đã muốn bắt nạt tôi nhưng đánh nhau một chút bọn họ liền chịu thiệt lớn. Điều này cũng trách tôi đẹp trai nên dễ lừa người khác đi.
– Cậu làm như thế nào? Lại Hồng Nho bỏ qua Đường Trọng không biết xấu hổ tự khen chính mình đẹp trai, hỏi thẳng vào vấn đề. Đây mới là điều hắn quan tâm nhất.
Đường Trọng giơ tay phải lên nói với Lại Hồng Nho :
– Anh xem, chém đỏ lên rồi. Tôi biết anh luyện một loại công phu phòng ngự da thịt nào đó mà không phải thuộc về nội công. Đó hẳn là thuộc hệ xương cốt đi. Tôi lại không hiểu lĩnh vực này lắm. Chẳng qua, vừa rồi khi chưởng của tôi đánh lên xương cốt của anh liền cảm thấy xương cốt của anh rất cứng rắn và còn có lực phản chấn nữa.
– Vậy tại sao cậu không bị thương? Lại Hồng Nho hỏi.
Kim Cương quyền không chỉ rèn luyện bảo dưỡng xương cốt mà còn gia tăng năng lực kháng đòn nữa.
Đường Trọng dùng tay không chống lại xương cốt của mình, chính mình bị thương đã là bất ngờ, thế mà hắn lại không bị tổn hao gì. Điều này càng khiến người ta khó tiếp nhận nồi.
Hoá ra chính mình khổ luyện hơn hai mươi năm tuyệt học thì tại trong mắt người ta chỉ như trẻ con chơi đùa mà thôi.
Đường Trọng đang muốn trả lời nhưng lại có ý nghĩ khác.
Hắn nhìn Lại Hồng Nho nói:
– Chúng ta có cần đánh nhau nữa không? Nếu không đánh thì tôi trả lời anh. Nếu còn đánh thì tôi lại đánh gục anh trước rồi mới trả lời được. Chứ nói ra cho anh biết rồi lại đánh thì tôi chịu thiệt à.
Lại Hồng Nho thấy thế cũng đúng, mình làm vậy không phải là chèn ép người ta à?
Dựa vào cái gì mà người ta phải nói bí mật cho mình biết chứ?
– Đánh.
Vì vậy, hắn thở mạnh một cái, đầy khí thế quát:
– Đánh.