Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 299: Diễn tiếp
dịch: kieuphong
nguồn : metruyen.com
đả tự : Mạt Thế Phàm Nhân
Hát hết bài hát cuối cùng, Đường Trọng mang theo Lâm Hồi m, Trương Hách Bản lui về phía hậu trường. Lúc này toàn bộ Hồng quán sôi trào.
– Đường Tâm.
– Đường Tâm.
– Đường Tâm.
Vạn người một tiếng, tất cả đều khản giọng kêu gào tên một người.
Bọn họ không biết tên Đường Trọng, Đường Trọng cũng không giới thiệu tên mình. Nhưng bọn họ đã coi Đường Trọng thành Đường Tâm, trở thành thần tượng mà bọn họ theo đuổi.
Hiện tại bọn họ dùng cách này để cảm tạ Đường Trọng đã biểu diễn rất phấn khích cho bọn họ, khiến bọn họ cảm động, muốn lưu giữ hắn lại.
Đường Trọng vừa đi vào hậu trường, Bạch Tố là người đầu tiên chạy tới. Cô liền không hề để ý tới hình tượng, lao tới ôm cổ Đường Trọng, liên tục hôn lên trán hắn, sau đó hôn mạnh lên môi hắn.
– Người đàn ông này thật sự đáng yêu. Người đàn ông này đúng là cuốn hút quá.
Vào một khắc khi Đường Trọng tự bộc lộ thân phận của mình, Bạch Tố lo lắng như muốn sụp đổ. Đây hoàn toàn là quyết định của mình Đường Trọng, trước đó căn bản cũng không thương lượng với bọn họ.
Sự kiện thế thân này mà không xử lý không tốt thì sẽ gây tổn hại rất lớn tới hình tượng của nhóm Hồ Điệp, hơn nữa có khả năng là nhóm Hồ Điệp sẽ phải giải tán.
Nhưng hiện giờ hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề này nữa.
Cho dù bởi nguyên nhân Đường Trọng mà giải tán thì đây cũng là thời khắc giải tán huy hoàng nhất.
Hơn nữa bọn họ thu hoạch được sự ca ngợi lớn mới tách ra, không phải bởi vì người ta công kích chỉ trích mà bị ép phải tách ra. Chuyện này đối với một nhóm nhạc thần tượng là vô cùng quan trọng.
Lưu danh thì phải lưu danh tốt.
– Thật tốt quá. Thật sự là tốt quá.
Vành mắt Bạch Tố đỏ lên, nói:
– Đường Trọng, cậu thật sự là tốt quá.
– Khổ cực rồi.
Đường Trọng nhìn người phụ nữ đang kích động này, phát ra lời nói từ nội tâm.
Đúng như lời hắn vừa nói trên sân khấu, Bạch Tố thật sự bao dung trăm lần đối với hắn. Hắn tin rằng trên thế giới này không có người đại diện nào lại đối xử tốt với ngôi sao mình quản lý như vậy, cũng không có ngôi sao nào lại làm việc khốn kiếp như hắn. Thế nhưng cô vẫn không hề oán hận. Vì nhóm Hồ Điệp, vì một mục tiêu và lời hứa với một cô gái, cô cẩn trọng, đưa nhóm Hồ Điệp tới HongKong, đưa nhóm Hồ Điệp tới ngày hôm nay.
Hiện tại hắn sắp rời đi, có lẽ về sau không có cơ hội hợp tác nữa. Cho nên hắn muốn biểu đạt ra sự cảm kích của bản thân.
A Ken cũng lao tới.
Cũng không biết làm sao mà hắn kích động tới vậy, lớp trang điểm trên mặt nhoe nhoét cả.
Con mắt hắn đỏ lên, giống như gái sắp đi lấy chồng vậy.
Hắn cũng nhào về phía trước ôm cổ Đường Trọng, không khống chế được cảm xúc, đưa miệng tới muốn hôn lên mặt Đường Trọng nhưng bị Đường Trọng thò tay ngăn cản, vội vàng nói:
– Anh muốn làm gì?
– Trương Thiết Tâm… Ôi, Trương Thiết Tâm…
A Ken hưng phấn tới mức lời nói cũng lắp bắp, lại lao tới muốn hôn Đường Trọng.
– Anh có trứng không thế?
Đường Trọng hỏi.
A Ken sửng sốt một chút, nghĩ ngợi rồi gật đầu.
– Có.
– Coi chừng bể trứng.
Đường Trọng chặn hắn phía bên ngoài, không cho hắn lại gần mình.
– Coi chừng bể trứng là sao? Đây là ý gì?
Vẻ mặt Dương Kỳ nghi hoặc, đứng yên một chỗ, nghiêm túc tự hỏi.
Bạch Tố và A Ken đều cảm kích hắn. Hắn sớm đã biết Đường Tâm là hàng nhái, cho nên thân phận của Đường Trọng bị đưa ra ánh sáng, bọn họ chỉ có lo lắng khẩn trương chứ cũng không bất ngờ gì.
Thế nhưng những nhân viên công tác khác đều đang mơ mơ màng màng cả.
Bọn họ nhìn Đường Trọng và A Ken thân mật, giống như đang nhìn người ngoài hành tinh vậy.
Không ngờ Đường Tâm lại là giả.
Đường Tâm là nam sao?
Đường Tâm… Hắn lại dấu giếm được tất cả bọn họ sao? Bọn họ chuẩn bị sân khấu cho hắn, cung cấp hỗ trợ hắn, bọn họ thậm chí còn từng quen biết hắn. Sao hắn lại có thể làm đàn ông chứ?
– Cám ơn mọi người.
Đường Trọng nhìn ra vẻ kinh ngạc trên mặt bọn họ, vô cùng thân thiện chào hỏi.
– Bởi vì tôi là giả mạo nên trước kia không dám nói chuyện với mọi người. Nhưng mọi người thật sự đã rất vất vả rồi.
– Không vất vả đâu.
– Đây là việc chúng tôi phải làm…
Nhân viên công tác nhao nhao đáp, cảm thấy Đường Trọng rất dễ gần.
– Đường Tâm.
Một giọng nói trong trẻo vang lên.
Đường Trọng xoay người lại, thấy Trương Thượng Hân mặc thường phục đang cười hì hì đứng phía sau hắn.
Chỗ quan trọng như hậu trường thì fans không được phép vào nhưng Trương Thượng Hân là chị cả của Hoa Thanh thì sao lại không vào được chứ?
– Trường tiểu thư.
Đường Trọng mỉm cười chào hỏi cô. Không ngờ cô cũng tới xem buổi biểu diễn của nhóm Hồ Điệp.
Trương Thượng Hân đi tới trước mặt Đường Trọng, nghiêm túc đánh giá khuôn mặt hắn, chủ động vươn tay ra với hắn, nói:
– Đây không phải lần đầu tiên chúng ta gặp mặt phải không?
Đúng là không phải. Lần đầu gặp mặt là tại phòng bệnh của A Ken Lần thứ hai là tại khu nhà cao cấp của Tạ Kinh Thành. Chỉ có điều hai lần đó cũng không coi là gặp mặt chính thức. Lần thứ nhất là báo cáo láo thân phận, lần thứ hai thì Đường Trọng chẳng nói với cô một câu nào.
– Bất đắc dĩ thôi. Hy vọng có thông cảm cho.
Đường Trọng nói.
– Hiểu mà.
Trương Thượng Hân gật đầu.
– Tôi chỉ hiếu kỳ là tại sao A Ken lại tự dưng có thêm một người anh họ. Phải biết rằng trước kia chưa từng nghe nói là hắn có anh mà.
Đường Trọng xấu hổ cười.
Người phụ nữ đều mang thù mà. Người này cũng không phải ngoại lệ.
Trương Thượng Hân tự chạy tới hậu trường, A Ken cũng cảm thấy khó nghĩ.
Hắn đi tới trước mặt Trương Thượng Hân, vẻ mặt áy náy nói:
– Chị Hân, thật sự là xấu hổ quá… Chúng tôi. Chúng tôi cũng không còn cách nào cả.
– Biết rồi mà.
Trương Thượng Hân cố ý chọc A Ken , lúc nói chuyện rất yểu điệu, vỗ vỗ bà vai hắn, nói:
– Anh cũng là vì công việc thôi. Tôi có thể hiểu được. Chẳng qua anh cũng rất giữ miệng nhé, không nói chuyện của tôi chứ?
– Không có, tuyệt đối không có.
A Ken liên tục khoát tay.
– Tôi là người chuyên nghiệp mà. Cô phải tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của tôi.
Trương Thượng Hân chăm chú nhìn Đường Trọng, nói:
– Lần đầu gặp mặt chỉ thấy cậu rất quen mặt. Hiện giờ mới biết hóa ra cậu lại là Đường Tâm. Có nghĩ vỡ đầu cũng không ngờ được chuyện này. Các người thật đúng là dám nghĩ dám làm mà. Chẳng qua chị Tố sao lại đào đâu ra được cậu chứ? Từ thân phận của Đường Tâm ra, giọng hát của cậu đúng là không tồi đâu. Nếu làm ca sĩ thì cũng có thể rất nổi tiếng đó.
– Hừ, cô có ý gì đây?
Trương Hách Bản hừ lạnh nói:
– Cô đang hy vọng chúng tôi giải tán à?
– Bản Bản.
Bạch Tố quát.
Trương Thượng Hân khoát tay tỏ vẻ không để ý, nhìn Trương Hách Bản nói.
– Tôi cũng không có ý như vậy. Tôi hy vọng nhóm Hồ Điệp phát triển thật tốt, hơn nữa càng ngày càng hot đó. Ý tôi nói là Đường Trọng hát rất hay. Hắn hoàn toàn có thể là nhân vật thay thế Đường Tâm. Trước khi Đường Tâm trở về, nhóm Hồ Điệp vẫn là một nhóm nhạc nguyên vẹn tiếp tục tồn tại được. Đương nhiên tôi cũng hy vọng Đường Tâm mau chóng trở về.
Trương Hách Bàn liền cười hì hì nhìn Trương Thượng Hân, nói:
– Thật ra trước đây tôi rất ghét cô, cảm thấy cô quá dối trá. Hiện giờ thấy cô cũng không tệ lắm. Tôi biết ngay là họ Trương nhà chúng ta không có người xấu mà.
Trương Thượng Hân cũng ưa thích loại tính tình thẳng thắn này của Trương Hách Bản, chân thành gật đầu nói:
– Câu sau cô nói rất hay. Tôi hoàn toàn tán thành.
– Có ít họ không tốt lắm. Ví dụ như họ Đường chẳng hạn.
Trương Hách Bản nói.
Trương Hách Bản đang cố tình trả thù Đường Trọng nói cô bắt nạt cả chó mèo trên sân khấu.
Đường Trọng cũng biết cô sẽ không chấp nhặt. Trải qua thời gian dài ở chung, hắn đã hiểu rõ tính tình Trương Hách Bản rồi.
– Tôi đã hứa với bọn họ ngày mai sẽ tổ chức một buổi phỏng vấn. Cô tổ chức được không?
Đường Trọng nhìn Bạch Tố, nói.
Bạch Tố gật đầu, nói:
– Chúng ta chỉ cần cung cấp sân khấu là được. Tôi tin rằng đám ký giả sẽ tới rất đông. Ôi, từ khi cậu tới, nhóm Hồ Điệp chẳng được yên tĩnh ngày nào.
– Còn thường xuyên đứng đầu các trang báo giải trí chứ. Hiện giờ đám phóng viên không thể xào lại chuyện xấu của tôi rồi. Trương Thượng Hân cười ha hà nói.
Lúc này, một nhân viên công tác đeo kính của Hoa Thanh bước nhanh tới.
– Quản lý Bạch… Quản lý Bạch.
– Sao thế?
Bạch Tổ hỏi.
Người đàn ông đeo kính nhìn Đường Trọng, nói:
– Fans hâm mộ không chịu đi, vẫn lớn tiếng hô hào tên của Đường Tâm. Chuyện này xử lý thế nào đây?
– Buổi biểu diễn kết thúc rồi cơ mà?
Bạch Tố nói:
– Còn bao nhiêu người chưa đi?
– Tất cả đều chưa đi.
Nhân viên công tác nói.
Bạch Tố và Trương Thượng Hân đều kinh hãi.
Có một bộ phận fans lưu lại muốn tìm hiểu tin tức của Đường Tâm thì cũng có thể lý giải được.
Nhưng tất cả mọi người đều không đi, chẳng lẽ muốn bọn họ ra lần nữa sao?
– Bọn họ yêu cầu gì?
Bạch Tố hỏi.
– Bọn họ không nói gì cả, chỉ hộ lớn tên Đường Tâm. Nhân viên công tác của chúng tôi xuống dưới khuyên bảo cũng vô dụng. Dù nói cái gì bọn họ cũng
không chịu rời đi.”
Bạch Tố nghĩ ngợi, nói.
– Tôi ra xem sao.
Nói xong cô liền đi nhanh theo nhân viên công tác kia.
– Xem ra cậu rất được hoan nghênh rồi.
Trương Thượng Hân nhìn Đường Trọng, trêu chọc hắn.
– Người quá ưu tú thì rất dễ bị người ta ghét hận.
Đường Trọng mặt dày nói.
Ánh mắt Trương Thượng Hân lóe lên, nói
: – Tôi không có ghét hận cậu đây.
Dáng vẻ cô xinh đẹp, khí chất hơn người, thời điểm nói những lời này lại có chút ý vị những người yêu làm nũng, thoạt nhìn rất mê người.
Trương Thượng Hân đúng là rất đẹp, là mỹ nữ nổi tiếng của ngành giải trí. Cô còn được bình chọn nằm trong top 3 ngôi sao đẹp nhất hoa ngữ. Đương nhiên hai người khác chính là chị em với cô.
Rất nhanh, Bạch Tố vội vội vàng vàng trở lại.
– Thế nào rồi?
Đường Trọng hỏi.
– Diễn tiếp.
Bạch Tố bất đắc dĩ nói.
– Đường Trọng, cậu lại trở về sân khấu nói vài câu đi, khuyên bọn họ rời đi. Tôi nói chuyện căn bản không ai nghe.