Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 289: Nhị lộ nguyên soái
dịch: kieuphong
nguồn : metruyen.com
đả tự : Mạt Thế Phàm Nhân
Bạch Tố chưa từng nghĩ tới, vừa đến HongKong đã gặp ngay phiền toái lớn như vậy.
Cô kiểm tra thiệp mời trong tay lần nữa, nhìn kỹ chữ viết tay ở dưới, sau đó ngẩng đầu nhìn người trẻ tuổi mặc âu phục đen nho nhã trước mặt hỏi:
– Đây là của ông chủ Tạ Kinh Thành gửi tới sao?
– Đúng thế.
Người đàn ông mỉm cười gật đầu nói:
– Ông chủ Tạ nói rất vinh hạnh được mời các cô..
Trên mặt Bạch Tố vẫn cười nhưng trong lòng đã bắt đầu trầm xuống.
– Vậy hãy thay tôi cảm ơn ý tốt của ông chủ Tạ. Chúng tôi sẽ tới dự tiệc đúng giờ.
Bạch Tố nói.
– Tôi biết rồi.
Người đàn ông gật đầu.
– Ông chủ Tạ còn nói, hy vọng trong buổi tiệc từ thiện tối nay sẽ gặp được cô Đường Tâm. Ông ấy là fans hâm mộ trung thành của cô Đường Tâm, lúc rảnh rỗi thường thích nghe cô ấy hát, rất yêu thích giọng hát của cô ấy, đáng tiếc mãi mà chưa được gặp mặt nên hy vọng hôm nay có thể đạt được mong ước.
Bạch Tố lại thấy trái tim nặng nề hơn nhưng vẫn gật đầu nói:
– Hiểu rồi. Tôi sẽ dẫn nhóm Hồ Điệp đến đúng giờ.
– Vậy tôi không quấy rầy nữa.
Người đàn ông rất lịch sự cúi đầu chào sau đó quay người rời đi. Cửa phòng đóng lại, nụ cười trên mặt Bạch Tố liền biến mất, trong lòng khó chịu vẫn đứng yên ở đó.
– Dạ Bạch, dì làm sao vậy?
Tuy Trương Hách Bản thường làm một số việc vô tâm nhưng cô rất tinh ý, dễ phát hiện cảm xúc người khác thay đổi. Cái này chắc là đúng với câu “trời sinh mẫn cảm với tai nạn đây.
– Sắc mặt dì sao khó coi vậy?
Đường Trọng cùng A Ken cũng nhìn về phía Bạch Tố.
Đường Trọng không cùng mấy người Bạch Tố, Lâm Hồi m đến HongKong. Hắn đến trước mấy phút nên tránh bị fans hâm mộ cùng phóng viên truy đuổi. A Ken thì đến sớm hơn một chút. Hắn phụ trách trang phục cho nhóm Hồ Điệp và còn phải hỗ trợ người của công ty chuẩn bị các việc liên quan đến buổi hoà nhạc nữa.
Lâm Hồi m cúi đầu uống trà giống như thờ ơ với tất cả mọi việc vậy.
– Tạ Kinh Thành sai người đưa tới thiếp mời. Bạch Tố giơ thiếp mời trong tay bất đắc dĩ nói.
– Tạ Kinh Thành sao?
A Ken đang đắp dưa chuột lên mặt nghe Bạch Tố nói thế liền dừng lại, một miếng dưa rơi từ trên tay xuống. A Ken cúi xuống nhặt lên hỏi:
– Tạ Kinh Thành sao lại gửi thiệp mời cho chúng ta nhỉ?
– Hắn nói mời chúng ta tới tham gia tiệc rượu từ thiện của hắn.
Bạch Tố nói:
– Trước kia vẫn nghe nói hắn thường thích mời một số ngôi sao lớn tới tiệc rượu. Không ngờ chúng ta vừa đến Hong Kong đã bị hắn theo dõi rồi.
– Không muốn đi thì đừng đi.
Đường Trọng cười nói.
– Không thể không đi.
Bạch Tố cùng A Ken đồng thời nói.
– Hắn đáng sợ như vậy sao?
Đường Trọng kỳ quái hôi.
Bạch Tố biết Đường Trọng không biết một số chuyện trong này, cũng không hiểu rõ Tạ Kinh Thành liên giải thích:
– Trước kia cậu đã xem phim Young and Dangerous của Hong Kong chưa?
– Đã xem.
Đường Trọng gật đầu. Young and Dangerous Hong Kong nổi tiếng ca Châu Á một thời, có mấy người chưa xem chứ? Tuy việc đó đã cách nay nhiều năm nhưng đến giờ vẫn được lưu truyền rộng rãi.
– Xã hội đen. Xã hội đen trong đó là tồn tại thật đấy.
Bạch Tố nói:
– Tất nhiên tổ chức của bọn hắn rất bí mật. Hơn thế nữa, bây giờ nhiều thành viên xã hội đen, xã hội đen cũng đã tẩy trắng nhưng căn cơ của bọn chúng vẫn còn, vẫn quan hệ với nhau tạo thành thế lực rất lớn.
– Hắn là người của xã hội đen sao?
Đường Trọng hỏi.
– Đúng vậy.
A Ken gật đầu. Hắn tương đối quen thuộc với mấy việc này.
– Cha hắn là đại ca bang xã hội đen Tân An lớn nhất HongKong, Tạ Sinh Uy.
Bên trong Tân An cao nhất gọi là hương chủ. Ngoài ra còn có 489 – Nhị lộ 3 nguyên soái; 348- Hồng Côn, 246 hoặc 12 – Bạch Chỉ Phiến; 54 một hoặc 10 -Thảo Hài, cùng các loại cấp bậc khác. Tất nhiên còn có bốn chín, đây là hội viên 6 bình thường ở tầng thấp nhất. Hương chủ là người có quyền thế nhất. Trong tiểu thuyết Lộc Đỉnh Ký của ta Kim Dung, Vi Tiểu Bảo chính là hương chủ đấy. Hương chủ còn được gọi là nhất lộ nguyên soái. Tạ Kinh Thành là nhị lộ nguyên soái. Tuy đây là chức danh không có thực quyền nhưng vì địa vị cha hắn rất cao nên trong Tân An tiếng nói của hắn cũng có rất nhiều trọng lượng. Không chỉ thế, cha hắn là đại cổ đông của tế công ty m Nhạc Bách Đại cũng là người đầu tư của công ty điện ảnh Huy õ Hoàng. Cha con bọn họ có thể nói là hô phong hoán vũ ở HongKong. Đừng nói là ngôi sao cho dù là quan chức chính phủ cũng phải nể mặt bọn họ vài phần. Rất nhiều ngôi sao đến HongKong thì việc đầu tiên là đến chào hỏi bọn họ. Còn nếu trêu chọc bọn họ thì làm chuyện gì cũng không thuận lợi.
Đường Trọng không kinh ngạc vì thế lực của Tạ Kinh Thành mà kinh ngạc nhìn A Ken nói:
– Anh còn biết cả những điều này sao?
– Tất nhiên là biết rồi.
A Ken bất mãn nói.
– Năm đó ước mơ của tôi là có thể thành Hồng côn để không ai có thể bắt nạt mình.
Đường Trọng suýt chút nữa thì phun máu. Hồng côn hình như là kẻ có thể đánh nhau giỏi nhất tại mỗi bang. A Ken vì không muốn bị người khác bắt nạt nên mới muốn làm Hồng côn. Cái logic này là sai lầm rồi.
Người có thể trở thành hồng côn thì ai dám bắt nạt?
Cho nên may mắn nhất đời người là chọn đúng nghề nghiệp. A Ken là một thợ trang điểm giỏi. Nếu hắn gia nhập xã hội đen thì qua mười năm hắn vẫn chỉ là một gã bổn chín, thậm chí không được bốn chín mà chỉ là “ba tám”(*) mà thôi. (*): ý chỉ con rùa đen
– Đi chứ sợ gì.
Trương Hách Bản tuỳ tiện nói.
– Chúng ta đi đối phó một chút, để Đường Trọng ở lại khách sạn là được.
– Nếu có thể làm vậy thì tôi cũng không cần lo lắng.
Bạch Tố buồn bực nói. . Tạ Kinh Thành nói hắn là fans trung thành của Đường Tâm, hy vọng trong buổi tiệc tối nay có thể gặp Đường Tâm. Nếu Đường Trọng không đi thì tôi lấy ở đâu ra một Đường Tâm đây? .
– Đi sẽ bại lộ, không đi thì không được.
Trương Hách Bản cười khanh khách:
– Đường Trọng đúng là kẻ gây hoạ.
Bạch Tố trừng Trương Hách Bản nói:
– Em cũng không tốt lành gì.
Trương Hách Bản không phục dẩu môi nói:
– Dì chỉ nói giúp Đường Trọng thôi.
Bạch Tố không tiếp tục dây dưa với Trương Hách Bản mà nhìn Lâm Hồi m rồi lại nhìn Trương Hách Bản, cuối cùng nhìn Đường Trọng nói:
– Quái lạ, trong chúng ta có ai phù hợp với thẩm mỹ của hắn đâu.
– Cái gì mà không ai phù hợp thẩm mỹ của hắn vậy? Trương Hách Bản hiếu kỳ hỏi.
– Hắn chỉ thích phụ nữ ngực lớn, mông tròn, ví dụ như T4 mới phù hợp khẩu vị của hắn. Trong chúng ta làm gì có phụ nữ nào như vậy.
– Có thể là hắn nhằm vào tôi.
Đường Trọng cười nói.
– Nếu các cô nghe đề nghị của tôi thì chúng ta đừng đi tham gia tiệc rượu, là phúc thì không phải hoạ mà là hoạ thì cũng không tránh khỏi. Nếu bọn hắn cố tình tìm chúng ta gây rối thì dù ở đâu hắn cũng có thể tìm đến.
– Nhưng nếu hắn đúng là fans hâm mộ của cậu chỉ muốn gặp mặt cậu thì sao?
Bạch Tố không chắc hỏi.
– Nếu chúng ta không đi thì không phải là hoàn toàn đắc tội hắn sao?
– Nếu là vậy thì dù tôi đi cũng làm sao nói chuyện với hắn được. Gặp mặt mà không nói một câu thì càng khiến hắn tức giận hơn.
Đường Trọng nói.
– Thế thân thì vẫn là thế thân. Có nhiều việc không có biện pháp giải quyết, nếu cố tình thì chỉ làm chuyện xấu hơn thôi. Điều đó rất bất lợi cho sự phát triển của Hồ Điệp.
– Đúng vậy.
Bạch Tố nhẹ gật đầu.
– Đến lúc đó tôi sẽ tự mình đi qua giải thích để hắn không bất mãn gì. Mọi người vẫn theo kế hoạch cũ, do A Ken mang mọi người đi Hồng quán làm quen sân diễn. Tối ngày mai buổi hoà nhạc sẽ diễn ra, chúng ta không còn nhiều thời gian chuẩn bị nữa.
– Tố Tố, cô phải cẩn thận một chút đấy. A Ken lo lắng nói.
– Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.
Bạch Tố an ủi nói.
– Dù nơi này là tiệc rượu của bọn họ nhưng chắc chắn sẽ có nhiều khách quý nên sẽ không khó xử khách đâu.
Hồng quán là sân khấu lớn nhất, xa hoa nhất HongKong nổi danh cùng Ngũ Thảo, Đại Đan. Trong ngành giải trí được xưng là tam đại thánh địa.
Lần này công ty Hoa Thanh sắp xếp sân khấu biểu diễn của Hồ Điệp tại Hồng a quán. Thứ nhất là cho thấy sự tin tưởng của họ đối với ảnh hưởng và nhân khí
của Hồ Điệp. Mặt khác là để nâng lên vị thế của Hồ Điệp. T4 sẽ không có đãi ngộ như vậy. Sân khấu của họ là ở Bách Hợp Thành. Dù là quy mô hay sự xa hoa ẽ hay sức chứa cũng không bằng hồng quán được.
Bởi vì đã có kinh nghiệm từ hai buổi biểu diễn trước nên Đường Trọng cũng không lạ lẫm với sân khấu nữa. Chỉ có một ít phương diện là khác còn chủ yếu vẫn giống như cũ.
Dưới sự dẫn dắt của A Ken, mọi người xem qua mọi thứ một lần.
Hôm nay không cần tập luyện. Những tiết mục cho ngày mai đã được mọi người luyện tập nhiều rồi, hai bài nhảy mới cũng đã luyện kỹ, không cần phải nhảy ở đây trước sẽ dễ khiến nhân viên vây xem cùng đưa tới phiền phức không cần thiết.
Từ Hồng quán đi ra đã thấy lái xe chờ sẵn ở cửa, đang chuẩn bị lên xe thì điện thoại của A Ken vang lên.
A Ken nhận điện thoại, nũng nịu nói:
– A lô, chào bạn…
– Cái gì?
Đột nhiên A Ken nói lớn, rất chói tai khiến mọi người đều nhìn về phía anh ta.
Rất nhanh A Ken liền cúp điện thoại.
Khuôn mặt trắng nõn của anh ta biến thành màu tím, nghiến chặt hàm răng, nắm chặt tay thành quyền thoạt nhìn rất tức giận giống như chuẩn bị liều mạng với ai đó.
Sau đó anh ta dậm chân, tức giận nói:
– Là người của Tạ Kinh Thành gọi tới nói Tố Tố bị bọn chúng giam cầm rồi, muốn chúng ta tới đón người.