Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 257: Lâm Hồi Âm không biết nói dối!
dịch: kieuphong
nguồn : metruyen.com
đả tự : Mạt Thế Phàm Nhân
Mặc dù thời tiết giá lạnh nhưng vẫn có không ít phóng viên vây quanh Tử Viên.
Không có cách nào cả. Hiện giờ chuyện “thế thân của Đường Tâm” đã trở thành tin hot nhất trong làng giải trí, còn hot hơn cả Maria Ozawa. Bởi vì kia là người thật việc thật, còn Đường Tâm rốt cục có phải là Đường Tâm thật hay không thì lại khiến mọi người tranh cãi, hai nhóm tin tưởng và nghi vấn không thể tách rời.
Nhưng chuyện đã vài ngày mà Đường Tâm là đương sự lại chưa xuất hiện trước mặt công chúng. Người phát ngôn của nhóm Hồ Điệp là tiểu thư Bạch Tố giải thích là nhóm đang bận rộn tập luyện cho buổi biểu diễn tại Hương Cảng. Các cô không tiếp bất cứ cuộc phỏng vấn nào.
Câu trả lời này càng khiến người ta nghi ngờ.
Cô ta là giả sao? Nhưng thế thì còn nói tới buổi biểu diễn tại Hương Cảng thế nào được?
Đám phóng viên giải trí muốn ăn cơm ngành này thì hiển nhiên hy vọng mình là người thứ nhất tìm được sự thật hoặc nắm được tư liệu trực tiếp.
Vì đề phòng có phóng viên len lén chuồn vào, Tử Viên gần đây đưa bảo vệ có đẳng cấp cao hơn hẳn tới.
Lúc này, một chiếc xe Audi màu đen đi về phía cửa. Cửa sổ xe toàn bộ dán đen, từ bên ngoài không nhìn thấy được bên trong xe.
Chiếc xe đi tới gần phòng bảo vệ, tài xế mở cửa sổ, đưa chứng minh thư ra. Bảo vệ nhìn chăm chú, sau đó phất tay cho phép đi qua.
Mãi tới khi chiếc Audi đi vào khu này, chỉ còn thấy bóng từ xa, một phóng viên trẻ rậm râu mới ném tàn thuốc trong tay, kêu lớn:
– Trương Thượng Hân, cô ấy là Trương Thượng Hân.
– Lão ngũ, cậu hét cái gì thế? Đâu ra Trương Thượng Hân hả? Mấy người đàn ông ngồi ăn bánh mì bên cạnh trách.
– Anh Vương, đúng là Trương Thượng Hân mà. Người lái xe chính là cô ấy. Mặc dù cô ấy đeo kính … Nhưng em vẫn có thể nhận ra.
Tên rậm râu cũng thầm hối hận. Cho dù không thể gặp được nhóm Hồ Điệp nhưng chặn được Trương Thượng Hân hỏi vài câu cũng tốt. Dù sao thì Trương Thượng Hân cũng thuộc cùng công ty với nhóm Hồ Điệp. Chuyện cô biết tất nhiên còn nhiều hơn nữa. Quan trọng là nghe nói quan hệ hai bên không tốt lắm, nói không chừng cô ấy sẽ có thể nói lộ ra gì đó thì sao?
– Chết tiệt.
Người đàn ông cầm máy ảnh nhảy xuống khỏi xe, hùng hùng hổ hổ nói:
– Thằng ranh thối tha này, sao không nói sớm một chút chứ? Sớm một chút thì chúng ta đã lao lên chặn xe rồi.
– Tôi cũng vừa mới nhận ra là cô ấy thôi mà.
Tên rậm râu oan ức nói.
– Nếu tôi biết là cô ấy thì tôi cũng lao lên từ sớm rồi.
Nghe nói Trương Thượng Hân tới, các phóng viên khác cũng đều tụ lại.
– Các người nói xem, tại sao muộn thế này rồi mà Trương Thượng Hân còn tới làm gì?
– Theo tôi biết thì khu của Trương Thượng Hân là Bích Hải Lam Thiên mà.
– Nhất định cô ấy tới thăm nhóm Hồ Điệp. Đáng tiếc thật, vừa rồi không hỏi được cô ấy mấy câu…
Trương Thượng Hân không biết thân phận của mình đã lộ. Cô lái xe trong Tử Viên quen thuộc rồi dừng lại trước cửa biệt thự của nhóm Hồ Điệp.
Cô cũng không xa lạ gì nơi này. Khi cô vừa mới ký hợp đồng với Hoa Thanh, cô cùng với nhân vật nổi tiếng như Lăng Tiểu Phi ở cùng một chỗ. Hai người hợp tác vui vẻ, hàng năm thu cả triệu tệ. Công ty lúc ấy đưa các cô vào Tử Viên. Sau đó hai người tranh đoạt vị trí đứng đầu Hoa Thanh, Lăng Tiếu Phi thất bại, bỏ công ty đi theo Bách Nghệ. Mà Hoa Thanh dốc sức ủng hộ Trương Thượng Hân cả về điện ảnh và âm nhạc, tác giả sáng tác, khiến cho cô trở thành một người phụ nữ nổi tiếng đa tài.
Sau đó quan hệ giữa cô và nhóm Hồ Điệp bất hòa, thế nên hơn hai năm còn chưa tới nơi này. Nhưng từng nhành cây ngọn cỏ nơi này đối với cô đều rất quen thuộc.
Bấm chuông, cổng biệt thự liền kẹt một cái rồi mở ra.
Trương Thượng Hân đi xe vào trong sân, thấy Bạch Tố đã tươi cười ra cửa đón.
Bởi đang ở nhà nên Bạch Tố chỉ mặc một chiếc quần bó, trên người là chiếc sơ mi trắng dài tay, bên ngoài sơ mi có một chiếc áo lông màu đỏ tay dài bảy phân. Dưới ánh đèn đỏ của hành lang, trông có giống như một bông hoa hồng xinh đẹp vậy.
– Thượng Hân, mấy năm rồi cô chưa tới phải không? Bạch Tố đi xuống đón, nắm tay Trương Thượng Hân.
– Đúng vậy.
Trương Thượng Hân mặc quần jean, bên trên mặc áo kim tuyến, khí thế khổng lồ. Người được mệnh danh là thiên hậu quản nhiên có phong độ của thiên hậu.
– Tôi cũng là người đi ra từ đây cả, có tình cảm rất sâu với nơi này, vẫn muốn trở về thăm nhưng bởi công việc bận quá nên chưa có thời gian…
Trương Thượng Hân cũng không nói tới mâu thuẫn giữa cô và nhóm Hồ Điệp mà đổ hết nguyên nhân vào công việc bận rộn. Quả thật, làm một ngôi sao thì có người nào không bận ngập đầu đâu? Người nổi tiếng như Trương Thượng Hân, một ngày quay mấy quảng cáo, ngồi máy bay khắp thế giới cũng là chuyện rất bình thường.
– Mau vào trong ngồi đi, bên ngoài lạnh lắm.
Bạch Tố nhiệt tình phi thường đón Trương Thượng Hân vào. Nói thật, Bạch Tố khi biết Trương Thượng Hân gọi điện cho mình là đã biết cô tới muốn dò xét Đường Tâm là thật hay giả rồi. Nhưng cô lại không được phép từ chối yêu cầu này.
Thứ nhất là bởi Trương Thượng Hân là chị cả trong công ty, cũng là người đi trước nhóm Hồ Điệp. Nếu ngay cả cô yêu cầu tới thăm cũng bị từ chối thì người khác chắc sẽ cho rằng nhóm Hồ Điệp không biết làm người. Chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của nhóm Hồ Điệp.
Thứ hai là không cho cô ấy tới, thế thì không phải lại càng khiến quan hệ xấu đi sao?
Vào phòng, Bạch Tố mang cho Trương Thượng Hân một chén trà xanh. Ngôi sao lớn đều có thói quen của riêng mình. Bạch Tố biết Trương Thượng Hân chưa bao giờ uống cà phê nhưng lại rất thích trà Long Tinh. Trong biệt thự của bọn họ có loại trà Long Tinh loại khá, cũng miễn cưỡng đãi khách được.
– Cám ơn.
Trương Thượng Hân nhận chén trà rồi nói. Cô thổi thổi chén trà trong tay , thân thể hơi cúi về phía trước. Như vậy vừa để giảm bớt uy thế một chút, khiến người ta có cảm giác như cô hàng xóm nhà bên.
Bạch Tố biết năm nay Trương Thượng Hân đã ba mươi mốt rồi. Nhưng nhìn làn da và ánh mắt của cô thì làm gì có bóng dáng của tuổi ba mươi đâu?
– Hồi m đang tắm. Bản Bản thì đang chơi game trên giường.
– Đường Tâm đâu?
Trương Thượng Hân hỏi.
– Khắp nơi bên ngoài đều nghi ngờ Đường Tâm là thế thân. Cách nói này rất đáng hận. Tôi và cô ấy cũng là đồng nghiệp nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ còn không biết thật giả sao? Tôi đến chính là muốn động viên Đường Tâm, khiến cô đừng quan tâm tới bên ngoài. Người nổi tiếng không nhiều, thành tích có thể chứng minh tất cả.
Cô chủ động nói rõ ý định của mình tới là để động viên Đường Tâm, Bạch Tố ngược lại cũng không tiện trả lời vấn đề này.
– Đường Tâm và A Ken đi thử trang phục rồi.
Bạch Tổ vừa cười vừa nói.
– Cô cũng biết là hiện giờ Đường Tâm đang đi theo con đường trung tính, lựa chọn trang phục cho cô là khó khăn nhất… A Ken đi HongKong mua trang phục cho cả nhóm rồi nhưng vẫn có chỗ cần phải sửa lại một chút… Đường Tâm và A Ken đang đi gặp nhà thiết kế.
– Ồ, thật là không may.
Trương Thượng Hân hơi tiếc nuối nói:
– Lúc nào thì cô ấy trở về thế? Dù sao thì tối tôi cũng không bận, cứ ở đây chờ cô ấy đi. Chúng ta cũng lâu lắm rồi không nói chuyện phiếm, tối nay có thể tìm sự thật nhiều.
– Tốt lắm. Tôi muốn cũng không được đây. Cô là người đi trước, có thể cho nhóm Hồ Điệp chúng tôi ý kiến, xem thử chúng tôi nên cải tiến ở đâu… Bình thường cũng không có cơ hội như vậy đâu..
Bạch Tố vừa cười vừa nói. Bản lĩnh lớn nhất của phụ nữ chính là nói dối rất nhập tâm, lời nói ra mang theo tình cảm phong phú, khiến người ta bị mắc lừa.
Nói xong những lời này, trong lòng cô lại thầm kêu khổ không thôi.
Hiển nhiên là Trương Thượng Hân tới để điều tra. Xem ra phải bảo Trương Hách Bản đi ra, rồi vờ nhận điện thoại, nói là Đường Tâm gọi, nói tối nay không trở về thôi…
Đúng lúc này thì trên cầu thang truyền tới tiếng dép lên loẹt xoẹt. Lâm Hồi m mặc một bộ đồ ngủ màu đen kín mít, chỉ lộ ra mỗi bắp chân màu trắng đang đứng trên cầu thang. Cô như không nhìn thấy Trương Thượng Hân, cũng không nhìn Bạch Tố, dường như cũng chả thèm nhìn cả phòng khách, nói:
– Đường Tâm vừa gọi điện, buổi tối không trở về.
Nói xong cô liền xoay người rời đi.
– Ôi…
Bạch Tố thở dài một tiếng, sau đó tức giận nói:
– Cái con bé này vẫn cái tính ấy… Khách tới cũng chẳng biết chào hỏi gì cả.
– Không sao đâu. Nếu cô ấy chủ động chào hỏi tôi thì còn gọi là “núi băng” Lâm Hồi m sao?
Trương Thượng Hân cười khúc khích, có vẻ không hề tức giận, ngược lại còn lên tiếng an ủi Bạch Tố. Lòng dạ người phụ nữ này đúng là rất thâm trầm.
– Ôi, tôi còn nói đợi Đường Tâm trở về, để cô ấy tâm sự nhiều với cô cơ… Không ngờ là tối này cô ấy không về rồi. Mấy ngày này phóng viên vây kín cửa, cô ấy thường xuyên không về ngủ…
Vẻ mặt Bạch Tố rất tiếc nuối, trong lòng lại mừng thầm không thôi. Vốn cố định sẽ lên lầu gọi Trương Hách Bản, bảo cô ấy xuống lầu phối hợp diễn xuất, không ngờ Lâm Hồi m lại càng thông minh hơn, cũng không cần nói đã biết phải làm cái gì rồi. Hơn nữa biểu hiện của cô vừa rồi còn càng có sức thuyết phục hơn Trương Hách Bản.
Thứ nhất là mọi người đều biết Lâm Hồi m không biết nói dối. Trương Thượng Hân lại càng rõ hơn. Nếu không phải vì tính cách của Lâm Hồi m thì quan hệ hai bên làm gì phải tới mức như nước với lửa thế này?
Thứ hai, Lâm Hồi m lại không thèm nhìn mặt Trương Thượng Hân, cũng gián tiếp chứng minh cô ấy không thèm đi ra lừa Trương Thượng Hân. Cô khinh thường làm những việc như vậy.
Thứ ba, người vốn không biết nói dối như Lâm Hồi m mà đột nhiên nói dối thì sẽ khiến người ta tin tưởng ngay, nếu không phải biết chắc hiện tại Đường Tâm là giả thì ngay cả Bạch Tố cũng có thể bị vẻ mặt vừa rồi của cô lừa.
– Không sao đâu. Hiện tại Hồ Điệp phát triển rất tốt, không cần tôi góp ý đâu. Không phải bây giờ nghệ sĩ nổi tiếng nhất chính là Hồ Điệp sao? Trương Thượng Hân cười khúc khích. – Cô thấy hiện giờ cả thế giới đều là tin tức của các cô còn gì.
– Đó chỉ là nhất thời thôi. Chuyện này qua đi rồi, còn có bao nhiêu nhiều hâm mộ nhóm Hồ Điệp đây? Đây mới là điều chúng ta quan tâm. Bạch Tố khiêm nhường nói.
– Được rồi. Có chuyện tôi muốn thương lượng với chị Bạch. Ánh mắt Trương Thượng Hân sáng ngời, chân thành nhìn Bạch Tố, nói:
– Bên ngoài vẫn luôn đồn đại tôi và nhóm Hồ Điệp không hợp. Giới truyền thống cũng thường xuyên hỏi tôi vấn đề này, thật sự khiến người ta xấu hổ. Tôi nghĩ thế này đi. Tôi đã xem thời gian biểu, hôm nhóm Hồ Điệp biểu diễn tại Hương Cảng, tôi cũng tham gia hoạt động ở đó. Tôi muốn nếu các người đồng ý thì tôi rất vui khi được làm khách quý tại hiện trường. Một là tỏ vẻ quan hệ của tôi và nhóm Hồ Điệp không giống như bên ngoài tưởng tượng, có mâu thuẫn như vậy. Mặt khác cũng coi như là một chút ủng hộ của người chị lớn như tôi với nhóm Hồ Điệp đi.
Trong nháy mắt, Bạch Tố ngẩn ra ngạc nhiên.
Nói thật, với địa vị và danh tiếng hiện giờ của Trương Thượng Hân, cô đồng ý làm khách quý của nhóm Hồ Điệp sẽ có ích rất lớn đối với tiếng tăm của nhóm Hồ Điệp. Lần trước đối kháng với Bách Nghệ, Bạch Tố đã muốn mời cô tới nhưng lại biết với quan hệ hai bên thì chuyện này rất khó thực hiện.
Nhưng hiện tại cô chủ động đề nghị như vậy, mình nên vui vẻ tiếp nhận hay uyển chuyển từ chối đây?
Đường Trọng dù sao cũng không phải Đường Tâm.