Hỏa Bạo Thiên Vương - Chương 256 : Cô gái luyện được nội công
dịch: kieuphong
nguồn : metruyen.com
đả tự : caophong
Người trong nghề vừa nhìn đã biết.
Đường Trọng thấy Công Tôn Tiểu Ý nhảy lên bàn trà bằng đá cẩm thạch, bày ra tư thế vừa công vừa thủ.
Loại hình vừa phòng thủ vừa tấn công này của cô khiến Đường Trọng cảm thấy quen thuộc. Mỗi khi cha hắn cùng hắn đấu luôn bày ra tư thế đó. Hắn muốn phá nó thì phải đi vòng quanh cả buổi. Đây là một tư thế thuộc Quân Thể Quyền. Chẳng qua cô gái này học một bộ Quần Thể Quyền mà Đường Trọng không biết.
Công Tôn Tiểu Ý đứng trên mặt bàn bất động, Đường Trọng đứng giữa gian phòng cũng không động.
Từng giây từng phút trôi qua, các cô gái ở đây hết nhìn Đường Trọng lại nhìn Công Tôn Tiểu Ý.
Rốt cục họ cũng thấy chán. Có người tiếp tục uống rượu, có người nhỏ giọng nói chuyện, lại có người hôn môi.
Hai người này sao còn chưa đánh.
Đối mặt một lúc Đường Trọng cảm thấy, kỳ thật Công Tôn Tiểu Ý cũng rất xinh
đẹp. Môi mỏng cong lên, đôi mắt sáng ngời, lông mi hơi dày khiến người ta cảm giác rất có khí phách. Đặc biệt cô mặc bộ đồ giả trang, chân dài mông vểnh, áo sơ mi ngắn tay không thể che giấu bộ ngực vĩ đại làm cho người ta nảy ra những suy nghĩ kỳ quái.
– Rốt cuộc cô có đánh hay không?
Đường Trọng hỏi.
– Vấn đề này phải là tôi hỏi anh mới đúng.
Công Tôn Tiểu Ý là phụ nữ nhưng không chịu thua kém đàn ông điểm gì.
– Ưu tiên phụ nữ.
Đường Trọng cười nói. Mặc dù hắn biết trong tình yêu Công Tôn Tiểu Ý đóng vai giai nhưng hắn vẫn muốn nói vậy.
– Nam nữ ngang hàng.
– Quên đi. Tôi cũng lười đánh nhau, hôm nay đến đây thôi.
Đường Trọng vừa nói vừa quay người rời đi:
– Cùng đánh nhau với phụ nữ, truyền ra cũng không hay ho gì.
– Đáng chết.
Công Tôn Tiểu Ý mắng. Cô ghét nhất người khác nói phụ nữ vô dụng. Trong mắt cô, những lời này của Đường Trọng chẳng khác gì là kỳ thị bọn họ.
Răng rắc.
Cô đá một phát lên bàn đá cẩm thạch liền có vô số mảnh nhỏ thuỷ tinh hoá thành ám khí bay về phía Đường Trọng.
Dưới ánh đèn, từng khối thuỷ tinh loé sáng lên trông rất đẹp mắt nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Đường Trọng vẫn không nhúc nhích.
Sau đó, hai tay hắn nhanh chóng cởi áo khoác đen trên người ra.
Vù vù vù
Hai cánh tay hắn cầm một góc áo, rồi một hồi răng rắc truyền đến, những mảnh 3 thuỷ tinh bay đầy trời liền biến mất. Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Đường Trọng dùng hấp tinh đại pháp thu hết những mảnh vỡ này. Sau khi đá ra vô số ám khí, Công Tôn Tiểu Ý chạy nhanh trên mặt bàn đá rồi đạp một cái vào mép bàn, người liền theo đó nhảy lên cao.
Tay trái cô nắm thành quyền công kích về phía nửa người trên của Đường Trọng. Đầu cùng ngực của Đường Trọng đều nằm trong phạm vi tấn công của cô, mà cụ thể đánh vào vị trí nào thì phải xem tâm tình cùng sự linh hoạt trong ứng biến của cô.
Chỉ qua điểm này có thể thấy được sự cao minh của cô ta.
– Trả lại cô đấy.
Đường Trọng cười nói.
Hai tay hắn vung lên, bọc áo liền mở ra.
Những mảnh thuỷ tinh vừa bị hắn thu vào áo trải qua va chạm mạnh đã vỡ vụn hơn nhiều. Hắn vừa vung tay, chúng liền giống như tuyết bay đầy trời.
Nhưng những bông tuyết này lại có thể gây thương tích đấy.
Công Tôn Tiểu Ý đang phi người trên không trung lao về phía này, giờ muốn tránh cũng không kịp rồi.
Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, cô kéo áo sơ mi trên người xuống, rồi cầm góc áo vung mạnh.
Chát chát
Vô số mảnh thuỷ tinh bị áo trong tay cô đánh bay, đập trên vách tường kêu lách cách.
Những cô gái ngồi xem kia nhìn thấy vậy liền không còn bình tĩnh nữa, thét chói tai rồi có người thành một đám, dùng túi xách hoặc những thứ khác đến che mặt mình tránh cho những mảnh thuỷ tinh này làm xước mặt.
Trên người chỉ mặc chiếc áo nhỏ màu đen lộ ra mảng lớn ngực trắng, Công Tôn Tiểu Ý nhảy lên không trung vừa huy động cánh tay vừa lao tới phía Đường Trọng.
Chiếc áo trong tay cô không biết làm thế nào liền biến thành một chiếc côn vải.
Cô cầm côn vài hung hăng quất về mặt Đường Trọng.
– Cái cô này thật độc ác.
Đường Trọng thầm nghĩ.
Hắn không trốn không tránh, ngay trước khi côn vải đánh vào mặt mình liền ra tay nhanh như tia chớp.
Chát!
Chiếc côn vải liền nằm trong tay hắn. Theo lý thuyết, côn vải ở giữa trung vẫn phải tự lực sẽ không gây tổn thương lớn. Nhưng Công Tôn Tiểu Ý biết rõ, với khí lực mình vừa dùng thì sẽ dễ dàng lột một tầng da của hắn.
Vậy làm sao hắn dám tiếp chứ?
Không chỉ thế, hình như hắn cũng không sao.
Lực lượng biến mất, thân thể cô rất nhanh rơi xuống đất.
Ngay lúc đó, Đường Trọng kéo mạnh một cái.
Thân thể của cô liền không bị khống chế lao về phía Đường Trọng, tạo thành một tư thế ôm ấp.
Cô tranh thủ thời gian tránh thoát nhưng vẫn chậm một bước.
Thân thể vốn có quán tính, đặc biệt là người đang ở trên không trung thì càng khó khống chế. .
Lực kéo của Đường Trọng đã truyền đến cô vì thế dù cô buông côn vải ra nhưng thân thể cô vẫn lao về lòng Đường Trọng.
– Thật đáng giận.
Cô ta lại mắng.
Sau đó cô nghiến chặt răng, vung một quyền về ngực Đường Trọng.
Tất nhiên Đường Trọng không muốn để cô ta đánh trúng nên cũng tung một quyền ra.
Phanh!
Khi tay hai người chạm vào nhau, thân thể Công Tôn Tiểu Ý vẫn lao về trước còn Đường Trọng lại lùi về sau hai bước.
Đồng Bồ Đề nhíu mày, trong mắt loé lên một tia sáng khác thường
Những cô gái khác không nghĩ nhiều như vậy, thấy Đường Trọng bị Công Tôn Tiểu Ý đánh lui liền vỗ tay cổ vũ.
Thân thể hai người tách ra, biến thành trạng thái giằng co.
Đường Trọng nhìn bàn tay mình, khó có thể tin việc vừa xảy ra là thật.
– Cô gái này thế mà đã luyện được nội công.
Đường Trọng nghĩ thầm.
Ban đầu, khi ở ngục giam Hận Sơn lão râu dài nói, người trong thiên hạ tập võ mà có thể luyện ra nội công rất ít.
Nhưng hắn biết trong phòng này có tới hai người phụ nữ có thể dùng nội công.
Đồng Bồ Đề không nói, Đường Trọng biết chút hoàn cảnh của cô, biết cô có một đoạn truyền kỳ thần tích.
Nhưng Công Tôn Tiểu Ý làm sao làm được? Chẳng lẽ cô ta cũng là thiên tài tập võ sao?
Nghĩ như vậy, Đường Trọng liền cảm thấy cái danh thiên tài của mình thật không đáng giá rồi.
Giống như một cậu nhóc thích khoe khoang, cậu cho rằng giày thể thao của mình là đẹp nhất, cả trường chỉ mình cậu có. Nhưng chờ đến khi cậu chạy đến trường lại phát hiện có rất nhiều bạn học cũng đi giày giống mình liền thấy khó chịu trong lòng.
– Cô đã luyện thành nội công rồi?
Đường Trọng hỏi.
– Hừ. Điều này có gì lạ.
Công Tôn Tiểu ý cười lạnh:
– Tôi nói rồi, việc đàn ông có thể làm thì phụ nữ cũng có thể làm, hơn nữa còn làm tốt hơn.
Đường Trọng cười.
Vừa rồi hắn coi thường nên bị cô gái này chiếm chút lợi. Không ngờ đây lại trở thành điều để cô ta phản kích mình.
-Chúng ta lại đánh.
Đường Trọng cười nói với Công Tôn Tiễn:
– Lần này vẫn do cô tấn công trước.
– Vậy anh đi chết đi.
Hiển nhiên, Công Tôn Tiểu Ý rất hận Đường Trọng, lại tiếp tục xông lên.
Phương thức cô di chuyển không giống người khác. Người bình thường khi tấn công thường vươn đầu về phía trước để có thể giảm bớt lực cản làm tăng tốc độ.
Nhưng Công Tôn Tiểu Ý không như vậy, dù đang chiến đấu cùng người khác nhưng cô vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực. Từ đó có thể thấy, bản chất của cô là một người kiêu ngạo còn thêm chút tự cao tự đại nữa.
Loảng xoảng!
Đôi giày nặng nề trên chân cổ đạp trên mặt thảm tạo ra tiếng vang nặng nề.
Điều này giống như tiếng trống trận cổ vũ cho tấn công của cô.
Đường Trọng vẫn đứng bất động.
Hắn biết rõ Công Tồn Tiểu Ý vừa rồi đắc thủ lại biết dùng nội công nên lần này chắc chắn cô lại dùng chiêu này.
Quả nhiên như thế.
Thân thể Công Tôn Tiểu Ý còn chưa tới trước mặt Đường Trọng thì tay phải đã nắm thành quyền đánh về mặt Đường Trọng.
Người bình thường biết dùng sức mạnh đánh người khác, còn người biết nội công thì sẽ dùng khí công đánh thương người khác.
Nắm đấm của cô duỗi ra liền có thanh âm baba vang lên khiến không gian vỡ
tan.
Đường Trọng cũng đồng dạng làm như thế, cũng nắm tay thành quyền tấn công về phía Công Tôn Tiểu Ý.
Phanh.
Nắm đấm của hai người còn chưa chạm nhau thì Công Tôn Tiểu Ý đã cảm thấy tay mình nóng rát đau đớn.
Cô không thấy cảm giác này xa lạ chút nào. Khi cô đấu quyền cùng thầy giáo tôn kính của mình cũng sẽ có hiện tượng như này.
Rốt cuộc tên Đường Trọng này lợi hại đến mức nào?
– Chẳng lẽ anh ta cũng lợi hại giống sư phụ mình sao?
Công Tôn Tiểu Ý thầm nghĩ. Chẳng qua cô rất nhanh phủ định ý nghĩ kia. Bởi vì vị sư phụ kia của cô đã da mồi tóc sương còn người con trai này vẫn là một cậu sinh viên trẻ nha.
Rất nhanh cô liền biết ý nghĩ của mình sai lầm rồi.
Khi hai quyền tiếp xúc với nhau, tay của cô như bị cuốn vào cối xay thịt, đau đớn tê tâm liệt phế.
Toàn bộ cánh tay tê rần như đã hoàn toàn tê liệt. Cuối cùng cô không còn chút khí lực nào.
Thân thể cô bay ngược về sau.
Nhưng mới đổ một chút thì Đường Trọng tiến tới.
Hắn vươn tay cầm lấy cánh tay Công Tôn Tiểu Ý. Bởi vậy, xu thế bay ra ngoài của Công Tông Tiểu Ý liền dừng lại.
Đường Trọng vung một quyền đánh vào phần bụng bằng phẳng của cô. Cô kêu lên một tiếng, thân thể liền co rút như con tôm luộc.
Đường Trọng vẫn chưa chịu bỏ qua, càng không có ý thương hương tiếc ngọc, hai cánh tay hắn đồng thời bắt lấy cánh tay của cô ta, xoay 180o rồi buông tay.
Vì thế thân thể Công Tôn Tiểu Ý giống như diều đứt dây đập lên cửa phòng.
Loảng xoảng
Thân thể cô ta va vào cánh cửa, phát ra âm thanh lớn.
Răng rắc
Ván cửa vỡ ra tiếp theo cả cánh cửa đều bay ra ngoài.