[ Hiện Đại, Reup ] Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) - An Nhiên Nhất Thế - Chương 59:
Edit: TranGemy
Thấy Nhan Hạ có vẻ không chuyên tâm, Lục Phỉ cũng không chút để ý, bàn tay lớn không ngừng đưa qua đưa lại trên đầu cô, nhiệt độ máy sấy tóc cũng vừa đủ thổi trên mái tóc cô, làm cho người ta có cảm thấy thật thoải mái.
Cảm nhận động tác nhẹ nhàng của Lục Phỉ, Nhan Hạ từ từ nhắm hai mắt lại, từng đợt sóng nhè nhẹ dâng lên trong lòng.
Trong chốc lát, cả cơ thể cô từ từ thấp xuống, thấp xuống, nhưng vẫn nằm trong ngực Lục Phỉ, tìm lấy một tư thế thích hợp, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, phát ra những tiếng thở nhè nhẹ đều đều. Mà động tác của Lục Phỉ cũng theo Nhan Hạ mà không ngừng điều chỉnh góc độ, đến cuối cùng thấy Nhan Hạ vùi trong lòng mình ngủ say, thật đúng là dở khóc dở cười.
Sau đó anh vẫn chăm chú sấy khô tóc cho Nhan Hạ, rồi mới khẽ quay sang bế cả người cô lên, đặt ở bên cạnh mình, lại giúp cô đắp chăn cẩn thận.
Nhìn Nhan Hạ yên tĩnh ngủ, lòng Lục Phỉ lại dần dần trở nên mềm mại.
Dùng tay phải đỡ lấy đầu, nghiêng người, chăm chú nhìn Nhan Hạ, hồi lâu, lại đưa tay tới mặt cô từ từ vuốt ve.
Xúc cảm mềm mại quanh quẩn ở đầu ngón tay, ánh mắt Lục Phỉ mang theo yêu thương say đắm không chút che giấu, nhìn một lát, rồi lại đưa tay ôm lấy Nhan Hạ vào ngực mình, ém lại chăn, tắt đèn, rồi cùng nhau chìm vào mộng đẹp.
Ngay khi ánh đèn vừa tắt, ánh trăng ngoài cửa lẳng lặng chiếu vào góc giường, dìu dịu trong bóng tối.
Đêm tuyệt đẹp như vậy, bầu không khí này cũng thật là tốt.
Ngày hôm sau, tinh thần Nhan Hạ rất tốt mở mắt ra, đập vào mắt chính là gương mặt tuấn mỹ không góc chết của Lục Phỉ, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến trái tim cô đập rộn lên.
Chồng nhà cô quả nhiên là rất đẹp trai, rất rất đẹp trai, mê chết cô rồi.
Lúc này, Lục Phỉ mở hai mắt ra, ngay lập tức, nhìn thấy ánh mắt Nhan Hạ đang chớp chớp, trong mắt không khỏi ánh lên nụ cười chế nhạo: “Anh đẹp trai không?”
Thấy ánh mắt Nhan Hạ si mê nhìn anh, anh chỉ cảm thấy tâm tình rất rất rất tốt.
“Có.” Sắc mặt Nhan Hạ phiếm hồng, lên tiếng đáp.
Nhìn bộ dạng Nhan Hạ đỏ mặt, lại nhớ tới câu nói “Khoác lác vô sỉ” của cô hôm đó, ngay lập tức, Lục Phỉ trực tiếp ôm lấy mặt Nhan Hạ hôn lên, sáng sớm đã bị nhìn bằng ánh mắt như vậy, anh không bị hấp dẫn mới là không bình thường đấy.
Đôi môi vừa tiếp xúc nhau, hai người nhanh chóng cảm nhận được ngọn lửa đang lan nhanh trong cơ thể, Lục Phỉ chỉ hận không thể nuốt luôn cả người Nhan Hạ vào trong bụng mình.
“Đừng, lát nữa Hạo Hạo sắp tỉnh dậy rồi.” Giữa hơi thở gấp gáp, Nhan Hạ từ từ đẩy Lục Phỉ một cái.
” Hử ?” Lúc này giọng nói của Lục Phỉ mang theo vài phần dồn dập nặng nề, ánh mắt nhìn Nhan Hạ lộ ra ánh lửa nóng bỏng, mà cả người lại toát lên vẻ khêu gợi quyến rũ vô cùng.