[ Hiện Đại, Reup ] Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) - An Nhiên Nhất Thế - Chương 45:
Edit: Tuyen83
Một lát sau, Lục Phỉ và Hình Ảnh hai người lại đến phòng làm việc của Mục Kỳ, trong phòng làm việc tương tự thấy được Dương Ngưng mới tới, khi Dương Ngưng nhìn thấy Lục Phỉ tỏ ra rất điềm tĩnh.
Ánh mắt Lục Phỉ nhìn đến, chỉ hời hợt cười, ngược lại khi nhìn đến Hình Ảnh dịu dàng cười một tiếng.
Hình Ảnh cũng hơi gật đầu ra hiệu, nhưng trong lòng lại dâng lên một chút cảnh giác với Dương Ngưng, dựa vào lời nói của Lục Phỉ, trước mắt Dương Ngưng là tình nghi lớn nhất, tất cả sự việc lần này cũng là cô ta bố trí, nhưng khi cô ta đối mặt với bọn họ cũng không lộ ra một chút dấu vết nào, suy nghĩ một chút đều cảm thấy có chút đáng sợ.
Ánh mắt Lục Phỉ chỉ lướt qua Dương Ngưng một cái liền chuyển hướng đến Mục Kỳ, lần này, anh không từ chối trực tiếp, thuận tiện ký xuống tên của mình.
Dương Ngưng đứng bên cạnh nhìn động tác của Lục Phỉ, đáy mắt thoáng qua một chút vui vẻ, điều này nói lên Lục Phỉ cũng không bài xích hợp tác với cô hay không?
Mà sau khi ký xong hợp đồng, Lục Phỉ và Hình Ảnh nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Dương Ngưng thấy thế, vội vàng đi theo.
“Lục Phỉ.” Dương Ngưng không nhịn được kêu lên.
Nghe được tiếng gọi, Lục Phỉ dừng bước, vẻ mặt bình thản nhìn Dương Ngưng.
“Lục Phỉ, đã lâu không gặp, cùng uống một ly cà phê thì như thế nào?” Dương Ngưng giống như hào phóng nói, thuận tay còn vén vén tóc dài gợn sóng của mình, như vậy ý tứ đã rất rõ ràng rồi.
Nghe được câu này, Lục Phỉ nhàn nhạt cũng liếc Dương Ngưng một cái: “Tôi với cô, quen biết sao?”
Những lời này của Lục Phỉ, làm cho đồng tử Dương Ngưng hơi co lại.
Lục Phỉ không thèm để ý cảm nhận của Dương Ngưng một chút nào, mang theo Hình Ảnh trực tiếp đi vào thang máy.
Dương Ngưng hoàn hồn, khi chuẩn bị đuổi kịp, Lục Phỉ đã ấn lên nút đóng cửa.
Dương Ngưng cứ nhìn cửa thang máy chậm rãi đóng lại như vậy, ngăn cách cô và Lục Phỉ hai thế giới.
Bảy năm trước là như thế này, bảy năm sau vẫn là như vậy!
Dương Ngưng cúi thấp đầu, lông mi đen nhánh ở trên viền mắt lưu lại một bóng dáng, tâm tình của cô cũng che kín một tầng bóng mờ.
Từ trước tới nay Lục Phỉ là người luôn từ chối người khác ở trong thế giới của anh, nhưng vì sao Nhan Hạ là một ngoại lệ, cô còn không bằng Nhan Hạ sao?
Cô đã từng cho là, Lục Phỉ và Nhan Hạ đã sớm chia tay, cho nên cô mới cố gắng từ từ bày mưu, mới có cơ hội này hợp tác với Lục Phỉ, nhưng vì cái gì cô muốn cố gắng đứng ở bên cạnh Lục Phỉ, Nhan Hạ lại xuất hiện, cô chỉ có thể thay đổi kế hoạch một lần nữa.
Cho dù lúc này đứng ở trước mặt Lục Phỉ, thế nhưng anh lại nhìn cô với sự miễn cưỡng.
Cô không muốn bỏ cuộc, vì cô đã bỏ ra rất nhiều để đi đến bên cạnh Lục Phỉ, mà kết quả, nhưng vẫn bị phá hủy trong chốc lát, điều này làm sao cô có thể cam chịu? Nhan Hạ. . . . . .