[ Hiện Đại, Reup ] Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) - An Nhiên Nhất Thế - Chương 18:
Editor: Inulovekagome
Ngày thứ hai, chờ đến khi Nhan Hạ tỉnh dậy thì đã gần đến buổi trưa, xoa xoa cái eo đau nhức, cô vén chăn xuồng giường.
Đi vào phòng tắm, Nhan Hạ nhìn cổ mình trong gương có vài ấn ký, không nhịn được đỏ mặt, hôm qua là cô chủ động mà không nghĩ rằng Lục Phỉ sẽ điên cuồng như vậy.
Nhìn thoáng qua gương mặt mắc cỡ đỏ bừng của mình, Nhan Hạ lập tức mở vòi hoa sen, tạt nước lên mặt để nó từ từ giảm nhiệt độ xuống.
Chờ sau khi mọi thứ đều chỉnh tề hết, Nhan Hạ mới rời khỏi gian phòng này.
Khi cô bước ra khỏi phòng, Lục Phỉ đang làm bữa trưa ở trong bếp, Lục Hạo xem TV nhưng tầm mắt vẫn thỉnh thoảng nhìn về phía thức ăn ở trên bàn, khi thấy Nhan Hạ bước ra, cậu lập tức vội vàng kêu lên :”Mẹ, xấu hổ xấu hổ, mặt trời chiếu đến mông rồi!”
Nói xong, Lục Hạo còn cố ý đưa tay lên sờ sờ mặt mình.
Nghe thấy con trai nhạo báng mình, Nhan Hạ bình tĩnh thong dong đi đến trước ghế sofa, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt cậu :”Xấu hổ nữa cũng là mẹ con.”
“Đừng nhéo.” Lục Hạo vội vàng cầm tay mẹ, tiếp tục nói :”Con biết tối hôm qua mẹ rất mệt.”
Nghe được câu này, đáy mắt Nhan Hạ thoáng vẻ lúng túng :”Câu này của con là nghe ai nói?”
“Ba nói a! Sáng nay con muốn đi gọi mẹ dậy, nhưng ba nói tối qua mẹ bị mệt, không được đi quấy rầy mẹ, mẹ, tối hôm qua mẹ làm cái gì a?” Lục Hạo ngây thơ hỏi.
“…….”
Nhan Hạ lập tức mất ngôn ngữ, cuối cùng, cô chỉ có thể khô cứng mà nói một câu :”Chờ sau này con lớn sẽ hiểu!”
“Nha.” Lục Hạo như có điều suy nghĩ rồi gật đầu một cái, sau đó khi cậu đang chuẩn bị nói gì thì thấy Lục Phỉ đã bê thức ăn từ trong bếp ra rồi.
Thấy thế, Nhan Hạ cũng lập tức đứng dậy đi đến bên người anh, nhanh chóng nhận lấy cái đĩa.
“Dậy rồi?” thấy Nhan Hạ hô hấp dồn dập nhìn mình, trong mắt Lục Phỉ xẹt qua một chút ý cười, bọn họ là vợ chồng đã lâu mà vợ mình vẫn hay xấu hổ như vậy, hơn nữa, trên thực tế, anh còn rất thích nhìn thấy một Nhan Hạ như vậy, điều này sẽ khiến anh đôi lúc không kìm lòng được mà trêu cô một chút.
“Ừm.” Nhan Hạ nhỏ giọng trả lời, sau đó, cảm giác được Lục Hạo nhìn chằm chằm sau lưng mình, cô trực tiếp tiến lên, xoay người Lục Phỉ lại, đấy thân thể anh vào phòng bếp :” Để em giúp anh!”
Cảm nhận lực đẩy mềm mại sau lưng, nụ cười trên mặt Lục Phỉ càng sâu hơn.
Đến phòng bếp, anh lập tức xoay người ôm Nhan Hạ vào lồng ngực, sau đó hôn lên môi cô một cái.
Cảm giác hơi thở nóng rực đập vào mặt mình, trái tim Nhan Hạ lại bắt đầu bịch bịch nhảy lên, cô hoàn toàn không thể khống chế được bản thân khi đối mặt với bộ dạng Lục Phỉ phát ra sức quyến rũ .