[ Hiện Đại, Reup ] Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) - An Nhiên Nhất Thế - Chương 1 : Nam Thần Quốc Dân.
- Metruyen
- [ Hiện Đại, Reup ] Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) - An Nhiên Nhất Thế
- Chương 1 : Nam Thần Quốc Dân.
Editor: Ka Ka Ngốc.
Trong một siêu thị lớn,một cặp mẹ con có nhan sắc hấp dẫn ánh nhìn của người khác đang thu hút sự chú ý của những người khách xung quanh.
Người phụ nữ có ngũ quan tinh xảo thanh lệ,làn da trắng nõn tinh tế,một thân áo liền váy màu trắng khiến cô thoạt nhìn tựa hồ như có chút không dính khói lửa phàm tục,khi dịu dàng cười với đứa con trai bên cạnh hai cái má lúm đồng tiền của cô thoáng hiện.Mà bánh bao bên cạnh cô,ngũ quan tuấn tú,khuôn mặt tròn trịa đã góp phần tăng thêm vài phần dễ thương.
Hai mẹ con đứng chung một chỗ, như bước ra từ trong tranh vậy.
Mà lúc này, chỉ thấy cặp mẹ con đang có chút mâu thuẫn nhỏ.
Người phụ nữ nhanh tay lẹ mắt đem từng gói snack khoai tây để lại lên kệ, mà bên cạnh cô, một đứa trẻ khoảng 4,5 tuổi đang nhìn chằm chằm những gói snack khoai tây bằng ánh mắt đáng thương, một bàn tay nhỏ đè chặt trên gói khoai tây chiên cuối cùng trong xe mua sắm, “Mẹ ơi,chỉ một gói,con chỉ muốn một gói cũng không được sao?”
“Không được,đây không phải thứ trẻ con có thể ăn.” Người phụ nữ không chút nghĩ ngợi, chậm rãi nói ra đáp án của mình, sau đó tầm mắt tiếp tục tìm kiếm những thứ khác trên kệ hàng.
“Tại sao? Trẻ con nhà người ta có thể ăn.” Con trai lên án hành vi bất lương của mẹ mình, đôi mắt to tròn tràn ngập ai oán, khiến người xem xung quanh cũng cảm thấy đáng thương thay.
“Nhưng con là con nhà mẹ.” Nghe vậy,người phụ nữ quay đầu lại, nhéo nhéo gương mặt nhỏ của con mình, mở miệng cười, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.
“Mẹ……” Con trai đè thấp âm thanh giả bộ đáng yêu,đôi mắt lộ ra vài phần cầu xin.
“Đi, chúng ta đi mua chút trái cây.” Người phụ nữ không nhìn tới ánh mắt của con trai mình, đem cậu bế lên, đặt vào trong xe đẩy, sau đó đẩy xe hướng về khu trái cây, con trai đáng thương nhìn những gói snack khoai tây cách cậu càng ngày càng xa, ủy khuất trong lòng không thể khiếu nại, nếu không phải có thói quen tốt, e rằng lúc này cậu sẽ trực tiếp khóc rống lên.
“Thanh long, con muốn không? Còn táo? Còn có dâu tây mà con thích nhất……” Giọng nói dịu dàng của người phụ nữ lần nữa vang lên.
Con trai vốn đang giận dỗi nghe đến dâu tây, hai mắt sáng lên, hừ hừ nói: “Dù sao mẹ tự quyết định là được! Ý kiến của con không quan trọng.”
Người phụ nữ cũng không thèm để ý tới đứa con trai kiêu ngạo này của mình, đem mấy hộp dâu tây đựng sẵn để vào xe đẩy của mình.
Con trai nhìn thấy dâu tây ở bên trong, tức khắc đem mấy gói snack khoai tây kia ném ra sau đầu, sau đó một tay chỉ vào đủ loại trái cây nói: “Con còn muốn cà chua , nho ,………”
Người phụ nữ đem từng món từng món để vào trong xe đẩy.
Cuối cùng, sau khi mua đầy đủ xong, người phụ nữ đẩy xe cùng đứa con trai đã cảm thấy mỹ mãn đến quầy thu ngân trả tiền.
Trả tiền xong, hai người cùng đẩy xe rời khỏi siêu thị.
Nhìn cặp mẹ con này rời khỏi siêu thị, những người khách xung quanh mới chậm rãi thu lại ánh mắt, trong mắt mang theo sự đáng tiếc.