[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 5: Có phải rất không bình thường đúng không?
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 5: Có phải rất không bình thường đúng không?
Thân tặng bạn Đoàn Kiều Oanh – độc giả đầu tiên của tớ ❤
Chương 5:
Chuyển ngữ : Tiệm sách nhỏ ĐêTê
Sau khi Tần Mặc ở trong nhóm lời ít mà ý nhiều nhắn “Được”, Vương Tranh Minh lại lốp bốp @ hai người dặn dò một lúc, Diệp Mân là một học sinh tốt, cố gắng diễn xuất nhắn lại mấy câu “Được ạ” “Cám ơn”, còn Tần Mặc thì sau khi nhắn một từ xong không có động tĩnh gì.
Mười phút sau, mail của Diệp Mân có thư mới, một file nén đính kèm trong thư chưa đọc của hộp thư đến .
Cô hạ chân mày ấn vào, đem file tải xuống giải nén.
Người nào đó thật đúng là không hề giấu giếm, giải nén file xong đằng đẵng mấy GB, rộng rãi hào phóng đến nỗi một chút bản nháp công thức tính toán đều gửi cho cô.
Diệp Mân gấp rút sắp xếp lại trước một chút, mắt nhìn thời gian trên máy tính, hơn 9 giờ, tiệm in trường học vẫn còn chưa đóng cửa.
Vừa bò lên giường chuẩn bị chơi điện thoại một lát Tiêu Vũ bỗng thấy cô đứng dậy đi ra cửa, thuận miệng hỏi: “Cậu đi đâu thế?”
Diệp Mân cũng không quay đầu lại nói: “Đi in vài thứ.”
Cảm ơm Tần thiếu gia rộng lượng, cô in ra cũng không chỉ một chút, dù là trường học in chỉ một tờ một mao* tiền, thì ước chừng cô phải bỏ ra ba mươi mấy nguyên* tiền, nặng trĩu một đống, mang đi đánh người tuyệt đối không thành vấn đề.
*mao (毛) : đơn vị tiền kim loại.
*Một (1 nhân dân tệ) bằng mười mao. Từ năm 1948 đến năm 1999, ngân hàng Trung quốc phát hành 5 loạt tiền, đến năm 1999 các mệnh giá tiền bao gồm các loại 1 phân, 2 phân, 5 phân, 1 giác, 5 giác, 1 nguyên, 5 nguyên, 10 nguyên, 20 nguyên, 50 nguyên và 100 nguyên.
Hình ảnh tiền giấy 100 nguyên và tiền kim loại 1 mao
Tốt nhất có thể nện lên trên gương mặt tuấn tú của Tần Mặc kia.
Chỗ tốt của nghiên cứu sinh so với sinh viên đại học chính là ký túc xá không cúp điện tắt đèn giữa đêm, hết sức thuận lợi cho các học bá thức khuya học hành cực khổ.
Tiêu Vũ tỉnh lại sau giấc ngủ, nhận ra ký túc xá còn mơ hồ có ánh đèn, từ giường trên thò đầu nhìn xuống dưới, thấy Diệp Mân đang vùi đầu ngồi trước bàn, một tay lật xem gì đó, một tay dùng bút tô tô vẽ vẽ.