[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 3: Chưa từng nhìn thấy người luôn chiếm ngôi đầu bảng xếp hạng*
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 3: Chưa từng nhìn thấy người luôn chiếm ngôi đầu bảng xếp hạng*
*Tiêu đề quá dài không thể lưu nên tớ tự thay đổi. Nguyên văn:
Chương 3: Không sai, cậu ấy chỉ nhìn đến những đôi chân dài xinh đẹp động lòng người, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy người luôn chiếm ngôi đầu bảng xếp hạng “Diệp Mân”
Chuyển ngữ: Tiệm sách nhỏ ĐêTê
Diệp Mân cong môi mỉm cười lễ phép: “Cám ơn giáo sư Vương đã đề nghị, em không có vấn đề gì cả, nhưng không biết bạn học Tần Mặc có tiện không?”
Vương Tranh Minh gật đầu một cái, nở nụ cười chân thành nhìn về phía Tần Mặc, với khuôn mặt tràn đầy trông đợi hỏi: “Tần Mặc, em thấy có được không? Diệp Mân em cũng biết rồi đấy, thành tích bốn năm đều đứng nhất, bảo vệ nghiên cứu luận văn cũng đứng nhất, lúc học đại học còn được nhận khen thưởng, có bạn ấy gia nhập đoàn đội của các em, nhất định giảm bớt nửa lượng công việc. “
Diệp Mân cảm thấy ý khen ngợi lần này của giáo sư Vương có hơi chút gọi là bà Vương bán dưa, hay là bà ấy thật sự cho mình là người bán dưa đích thực.
*Bán dưa : ý nói tương đối khoa trương
Vương Tranh Minh nói xong, ánh mắt sốt ruột chờ đợi đáp án của Tần Mặc, bà đối với cậu học trò này của mình hiểu rất rõ, kiêu căng ngạo mạn, làm theo ý mình, nếu không phải là nể mặt mũi của bà thì đã trực tiếp cự tuyệt lời đề nghị này, mà có khi cũng không phải là không thể xảy ra.
Nói thật, cậu đối với đề nghị này đúng là còn có suy nghĩ riêng. Mặc dù giai đoạn thạc sĩ đối học viên không yêu cầu làm hạng mục, nhưng Diệp Mân này là một học viên ưu tú, khẳng định là muốn làm ra ít thứ.
Song hạng mục cho sinh viên kinh phí có hạn, có thể chân chính tạo ra thành quả cũng tự nhiên lác đác không nhiều.
Cậu nhìn qua kế hoạch của Diệp Mân, cô nếu muốn làm hạng mục cần tốn lượng lớn tinh lực* cùng kinh phí, chỉ sợ giai đoạn từ nghiên cứu đến lúc hoàn thành không dễ dàng như vậy, mà cô lại không chắc chắn là có muốn học lên tiến sĩ hay không.
*tinh lực : tinh thần và thể lực
Hạng mục Chip AI trong tay Tần Mặc lại không gặp phải khó khăn như vậy, sở dĩ cậu ở lại trong nước nghiên cứu chính là vì chuyên tâm làm cái này, hơn nữa giai đoạn trước đã chuẩn bị nhiều năm.
Quan trọng nhất là, cậu hoàn toàn không cần dựa vào nguồn kinh phí hạng mục được cấp, cậu có tài lực có tài nguyên, rõ ràng là muốn định hướng cho sự nghiệp sau này.
Bây giờ Chip AI là ngành nghề đầu gió, trước mắt con đường phía trước nhiều triển vọng, cho nên giáo sư mới có tâm tư muốn đem học trò tâm đắc của mình nhét vào để kiếm một chén canh.
Đương nhiên, Vương Tranh Minh cũng chính là thử một lần, bà đã chuẩn bị việc bị Tần Mặc từ chối.
Quả nhiên, hai hàng lông mày của Tần Mặc không thèm che giấu nhíu lại, trong đôi mắt hẹp dài, hơi có vài phần không lễ phép không sợ gì, Diệp Mân cũng hoài nghi có phải hay không cậu đang muốn lật bàn rời đi.
Nhưng làm cô không nghĩ tới chính là, vị đại thiếu gia này lông mày chỉ cau lại một lát, liền nới lỏng ra, sau đó thờ ơ gật đầu: “Em không thành vấn đề.”