[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 24: Hóa ra cuối cùng cậu vẫn thích vẻ đẹp thế này
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 24: Hóa ra cuối cùng cậu vẫn thích vẻ đẹp thế này
*Xin lỗi các bạn, hôm nay tớ mới trở lại được. Đi làm lại vòng xoáy công việc của tớ tất bật quá đi mất. Không có lịch cố định nữa nhưng tớ sẽ cố gắng tuần nào cũng có chương mới để hoàn thành sớm nhất có thể. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ ^^
Chương 24:
Chuyển ngữ: Tiệm sách nhỏ ĐêTê
Đối với phòng 603 mà nói, hôm nay quả thực được xem như một ngày đặc biệt, việc thứ nhất là Chip mẫu thô đã thành công sáng lên, việc thứ hai chính là Diệp Mân chính thức gia nhập đội ngũ lập nghiệp còn chưa có danh tiếng gì của bọn họ.
Tần Mặc đi vào phòng vệ sinh tẩy sạch trái tim nhỏ trên mặt kia một cách đầy lưu luyến không thôi, sau khi trở về, vung tay lên, đề nghị chiều nay nghỉ, mang những người bạn nhỏ ra ngoài chơi coi như chính thức chúc mừng.
Dù sao dưới phương thức ăn mừng bằng cách đánh hội đồng cậu thế này thật sự là quá mất trí.
Về phần chơi cái gì, mọi người sau khi thương lượng xong, vỗ bàn một cái, quyết định đi trượt patin. Nguyên nhân rất đơn giản, hoạt động này không chỉ có thể làm buông lỏng thể xác lẫn tinh thần, mà còn giúp rèn luyện thân thể, đối với những người làm về kỹ thuật như bọn họ mà nói là vô cùng thích hợp, hơn nữa cả nam lẫn nữ đều chơi được.
Theo ý kiến chung, nhưng nghiêm chỉnh mà nói, không hề bao gồm Diệp Mân trong đó. Bởi vì lúc Tần Mặc trưng cầu ý kiến, cô cho ra câu trả lời tiêu chuẩn của nữ sinh —— Sao cũng được.
Tương đương với bỏ quyền lựa chọn.
Thế là sau một tiếng, cô đi theo tới một khu thương mại có sân patin dưới lòng đất nào đó.
Hôm nay là ngày làm việc, lúc này sân patin không có nhiều người, trong sân chỉ có vài đôi nam nữ trông rất trẻ tuổi đầy nhiệt huyết thanh xuân, nhìn bộ dáng chắc cũng là những sinh viên rảnh rỗi đến đau trứng.
Từ dáng vẻ tươi cười vui vẻ của những người trẻ này liền, trượt patin đúng là hoạt động mà tất cả nam nữ đều thích hợp về cả thể xác và tinh thần.
Chỉ là ——
Diệp Mân không biết chơi.
Cô ngồi trên ghế dài chậm rãi thay giày trượt patin, ngẩng đầu một cái, Lâm Khải Phong cùng Giang Lâm đã lướt đi một cách nhẹ nhàng, chỉ còn lại sót lại Tần Mặc đang đứng trước mặt cô, nghiêng đầu vểnh khóe miệng lên, cười như không cười nhìn mình.
Cậu vốn bình thường đã rất cao, giờ phút này mang thêm giày trượt patin, Diệp Mân từ dưới nhìn lên, thật trông giống như nhìn một đỉnh núi chọc trời.
“Cậu đi chơi đi, không cần phải để ý đến tôi!” Cô nói.
Tần Mặc nói: “Hoạt động này đặc biệt vì cậu mà chuẩn bị đấy, bằng không chúng tôi đã đi chơi những nơi mà đàn ông thích rồi.”
Diệp Mân: “Đi dạo kỷ viện sao?”
“. . .”
Tần Mặc cười đưa tay chọc vào trán cô, nói, “Tôi phát hiện cậu rất biết làm người ta nghẹn đấy. Nhanh nào, tôi dạy cho cậu.” Dứt lời, vươn tay về phía cô, “Học bá các cậu không phải học gì cũng nhanh à? Trượt băng rất đơn giản, chẳng mấy chốc sẽ biết ngay.”