[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 2: "Hai em cảm thấy đề nghị này của cô như thế nào?"
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 2: "Hai em cảm thấy đề nghị này của cô như thế nào?"
Chương 2:
Chuyển ngữ: Tiệm sách nhỏ ĐêTê
Diệp Mân đi nước ngoài trao đổi nửa năm, giáo sư Vương và cô rất thân thiết, hiển nhiên đối với học trò này của mình hết sức chờ mong, biết được cô trở lại trường, sáng sớm đã điện thoại gọi cô đến phòng làm việc để gặp mặt
Diệp Mân đang ngon giấc phải thức dậy đến trường, cứ như vậy bị gián đoạn giấc ngủ.
Cũng may cô quanh năm đều để tóc ngắn, không uốn không nhuộm hay làm bất cứ thứ gì, tiện tay vén tóc lên tai, cũng không cần trang điểm, đeo kính lên, bỏ cặp sách lên lưng, nhanh chóng chạy đi.
Hôm nay thời tiết tốt, bầu trời xanh biếc, nhìn xa không thấy mây, gió thổi nhè nhẹ, so với sự oi bức của hôm qua, giống như đã hạ xuống mấy độ.
Đi dưới ánh mặt trời loang lổ trên đường, hết sức thư thái dễ chịu.
Đi ngang qua sân thể thao, Diệp Mân nhìn thấy khóa huấn luyện quân sự dành cho tân sinh viên của năm nay đã bắt đầu.
Cô cũng hay bị mọi người lầm tưởng là sinh viên năm nhất, năm hai đại học, nhưng nguyên nhân chẳng qua là do cách ăn mặc giản dị khác biệt.
Hôm nay nhìn thấy các em mặc đồ rằn ri, những thiếu niên trẻ tuổi mang đến cảm giác thanh xuân, cô bỗng nhiên nhận ra rằng mình đã trải qua 5 năm sống ở đây, thật giống như đã già rồi.
Đương nhiên, một nữ sinh khoảng chừng hai mươi tuổi chưa đi ra ngoài xã hội, dùng suy nghĩ đó để hình dung chính mình, nghe quả thật có chút muốn ăn đòn. Nhưng giờ khắc này, Diệp Mân lại rõ ràng cảm nhận chân thực được thời tuổi trẻ trôi qua đó, đã cách mình thật xa.
Có thể thấy rằng, cảnh tượng năm ấy đứng tại bãi tập này, vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Cô nhìn phong cảnh của thao trường, bước chân không tự chủ được dừng lại, ánh mắt rơi vào một nam sinh đứng đầu hàng cách đó không xa .
Thiếu niên thân hình cao lớn thẳng tắp, một thân trang phục đổi màu cũng không che giấu được vẻ đẹp trai và kiêu ngạo, bỗng nhiên trở thành tiêu điểm nổi bật nhất trên thao trường.
Cảnh tượng này có mấy phần quen mắt, đại khái năm nào trong sân trường cũng diễn ra.
Tựa như năm năm trước, trong đội ngũ những nam sinh của đại học điện tử, cũng có một thiếu niên giống hạc giữa bầy gà vậy. Cậu ấy có vóc dáng thon dài cao ngất, bộ quần áo huấn luyện quân sự rằn ri được mặc vào trông rất có khí thế. Gương mặt dưới chiếc mũ kia, mặc dù còn mang theo sự ngây ngô của thiếu niên, nhưng ngũ quan đẹp đẽ đã đủ để tạo nên sự bất đồng so với những nam sinh còn lại xung quanh.
Đương nhiên, quan trọng nhất là khí chất của cậu ấy không giống với những người khác, đó là một loại kiêu ngạo bẩm sinh, tự nhiên mà thành đến từ những đứa trẻ thành phố có xuất thân nổi trội.
Cậu chẳng qua chỉ là đứng ở hàng đầu tiên, hờ hửng nhếch khóe miệng kiêu căng cười một tiếng, lập tức đánh trúng không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ.