[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 16: Phụ nữ nghèo thật sự đều giống như con đỉa?
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 16: Phụ nữ nghèo thật sự đều giống như con đỉa?
Chương 16:
Chuyển ngữ: Tiệm sách nhỏ ĐêTê
Cách chạng vạng tối ngày hôm sau, Diệp Mân đến phòng thí nghiệm, đã qua 7 giờ.
Mới ra khỏi thang máy tầng 6, liền nghe được tiếng cười khoa trương của Lâm Khải Phong, cô yên lặng đi tới cửa, đang muốn đẩy mở cánh cửa khép hờ, nâng tay lên bỗng nhiên lại bởi vì giọng nói đùa bên trong mà ngưng trệ giữa không trung.
“Nghĩ không ra trong muôn vàn bụi hoa của Tần thiếu gia, lại có một ngày phải nhờ vào đưa tiền mới có thể thuận lợi chia tay.” Đây là giọng của Lâm Khải Phong, mang theo nụ cười bỉ ổi cười trên nỗi đau của người khác.
“Tớ mẹ nó cũng không nghĩ tới nữa đó?” Giọng nói trầm thấp từ tính kia của Tần Mặc phát ra sự hững hờ mỉa mai.
Diệp Mân ngẩng đầu, nhìn xuyên qua khe cửa hẹp, dưới ánh đèn ấm áp, Tần Mặc đưa lưng về phía cửa uể oải ngồi tựa lưng trên ghế, một đôi chân dài gác lên trước mặt bàn, cà lơ phất phơ ngoẹo đầu nói đùa cùng Lâm Khải Phong đang sáp lại trước mặt.
Lâm Khải Phong nói: “Không phải chứ, mỹ nữ kia thật sự trực tiếp mở miệng hỏi cậu muốn tiền chia tay à, không phải tiếp tục bám chặt lấy để cậu khó chịu sao?”
“Ừ.”
“Sau đó cậu đáp ứng ngay? Đây không phải phong cách của lão Tần cậu nha?”
“Tớ ngại phiền.”
“Nhưng cậu cũng không đến mức để người khác làm thịt chứ!”
“Có thể dùng tiền để giải quyết việc như vậy thì sao không làm.”
“Tớ thấy cậu là có nhiều tiền đến điên.” Lâm Khải Phong chậc chậc nói, “Mà nói lại, mỹ nữ này không hổ là học tài chính, thật biết tính toán, không chiếm được người cũng phải lấy được tiền. Bất quá cô ta cũng thật xui xẻo, cùng bạn trai cũ chia tay rồi đến với cậu, ai ngờ chưa được 3 tháng đã bị đá, cậu bị chảy máu nhiều là đúng.”
Nói xong lại nhìn có chút hả hê cao giọng cười to.
Tần Mặc liếc nhẹ cậu ta một chút, tức giận nói: “Cậu có còn là người anh em của tớ không vậy? Lúc này tớ mới là người bị hại, bị người ta lừa tiền lừa sắc được không? Ban đầu tớ cho là cô ta là tiểu thư nhà giàu chơi trội gì đó, đâu biết được vốn là một người phụ nữ giỏi vơ vét như vậy.”
Lâm Khải Phong cười nói: “Ôi, lão Tần cậu cũng có lúc nhìn nhầm!”
Tần Mặc cà lơ phất phơ tựa vào phía sau một chút, mặt dày vô sỉ nói: “Nói thật ra tớ nhưng lại là một người đàn ông đơn thuần đấy.”
Lâm Khải Phong giả bộ nôn mửa.
Tần Mặc lại duỗi tay dài ra vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, nói: “Tớ nói cho cậu biết, sau này cậu có tiền, cũng ngàn vạn lần đừng tìm một phụ nữ nghèo. Tớ lúc này coi như hoàn toàn rõ ràng, phụ nữ nghèo liền giống như con đỉa, bắt được lấy cậu sẽ hút không nhả ra.”
Lâm Khải Phong trừng mắt phẫn nộ nói: “Không được bêu xấu người nghèo chúng tớ!”
Tần Mặc lười biếng nói: “Người anh em tớ đây là sớm phòng hờ cho cậu, phụ nữ nghèo thật sự không được.”