[Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không - Chương 10: Cô ấy không phải là nữ sinh mỗi ngày đều lởn vởn vây quanh cậu*
- Metruyen
- [Hiện Đại - Ngọt Sủng] Hoa Hồng Dại - Úy Không
- Chương 10: Cô ấy không phải là nữ sinh mỗi ngày đều lởn vởn vây quanh cậu*
Chương 10: Nguyên văn* : Cô ấy cũng không phải là những nữ sinh mỗi ngày đều lởn vởn vây quanh cậukia
Chuyển ngữ : Tiệm sách nhỏ ĐêTê
“Tần Mặc! Tần Mặc!”
Triệu Đình đuổi theo, níu chặt cánh tay cậu lại.
Tần Mặc quay đầu, lạnh như băng nhìn về phía cô ta : “Triệu Đình, ban đầu chúng ta đã nói rồi, hợp thì đến không hợp thì đi, bất cứ lúc nào ai cũng có thể dừng lại, tuyệt đối không dây dưa nhau. Cô bây giờ dạng này là có ý tứ gì? “
Triệu Đình nói: “Nhưng không phải chúng ta rất tốt sao? Cậu muốn chia tay phải có lý do chứ? Nếu là tớ không làm tốt chỗ nào, cậu cứ nói ra, tớ liền thay đổi. Tần Mặc, tớ thật lòng yêu cậu, không muốn cùng cậu chia tay.”
Tần Mặc cười lạnh một tiếng: “Tôi đối với cô không có cảm giác, lý do này có đủ hay không? Không đúng, tôi đối với cô cho tới bây giờ đều không có cảm giác gì, đơn giản là vừa vặn độc thân, tìm bạn gái tiêu khiển một chút. Yêu tôi rất nhiều người, tình yêu của cô không có gì đặc biệt.”
Sắc mặt Triệu Đình bỗng nhiên trắng bệch, phấn lót cũng không che phủ được.
Cô đương nhiên cảm giác được Tần Mặc đối cô thực sự như vậy, nhưng khi nghe cậu ấy rõ ràng nói ra, vẫn khó mà tiếp nhận.
“Cậu làm sao có thể như vậy?” Cô ta đỏ mắt lẩm bẩm nói.
Tần Mặc hạ khóe miệng xuống, giọng điệu mỉa mai nói: “Tôi chính là như vậy, chẳng lẽ cô không biết?”
Triệu Đình cũng là cô gái được nâng niu mà lớn lên, cô biết rõ phàm là người có chút lòng tự trọng thì nên lập tức quay người rời đi, nhưng cô ta làm không được.
Đã đem toàn bộ tiền đồ cùng tương lai của mình đặt cược cho đoạn quan hệ này, hiện tại còn chưa được gì đã kết thúc, làm sao cô có thể buông tay?
“Tần Mặc, đừng đối với tớ như vậy!” Cô ta cơ hồ là ăn nói khép nép cầu khẩn, đôi con ngươi phiếm hồng mang theo một tầng hơi nước.
Cô gái xinh đẹp điềm đạm đáng yêu, có lực sát thương rất lớn, chỉ sợ đổi thành bất kỳ một người đàn ông bình thường khác, giờ phút này thấy được bộ dáng này của cô ta, dù tâm địa sắt đá như thế nào cũng không có biện pháp.
Nhưng Tần Mặc không phải người bình thường, cậu là một công tử đào hoa không tim không phổi.
Cậu không chỉ đối với nước mắt của cô gái trước mặt thờ ơ, mà còn chán ghét đến cực điểm.
Cậu một đường chạy tới, suy nghĩ lung tung nhiều như vậy, hóa ra lại bị hai người con gái kết hợp trêu đùa.
Đây quả thực là sau hơn hai mươi năm Tần thiếu gia sống trên đời, lần đầu tiên cảm nhận được loại tâm trạng thẹn quá hoá giận này.
Cậu không chút lưu tình đem tay Triệu Đình hất ra, mở cửa lên xe, nhanh chóng rời đi.
*
Buổi tối bảy giờ, Diệp Mân vẫn giống thường ngày, đúng giờ đi phòng thí nghiệm 603.
Đêm nay tất cả mọi người đều đến đông đủ.