( Hiện Đại, Đô Thị, He, Hoàn, Ratings 18+) Nắm Lấy Tay Em - Chương 6
Thế là giải đấu đã sắp bắt đầu, Nghinh Hạ cũng đã thân thiết được với toàn bộ đội bóng, bây giờ mọi người đã xem nhau như một nhà, cô vui lắm. Hôm nay diễn ra buổi đá giao hữu nhỏ với trường A, vì tôn trọng bên đó mà thầy Vương cho hẳn bên kia làm trọng tài luôn. Một buổi đông vui như vậy, tất nhiên là Nghinh Hạ phải đến rồi, cô còn hăng hái bê hết cái này sang cái kia thật nhanh để ngồi vào vị trí cabin huấn luyện đội nhà. Trên các khán đài cũng đã khá đông bạn học đến xem, trận đấu bắt đầu. Hôm nay trường đài bắc cầu thủ mặc áo màu xanh, trường A mặc áo màu đỏ. Lần lượt hai bên đều bước ra, Xuân Hiểu đeo băng đội trưởng, thảo nào mọi người đều gọi anh là lão đại, phía bên đội đỏ cũng có một bạn học đeo băng. Lạ thật, cậu ta cứ nhìn chằm chằm Nghinh Hạ từ lúc vào sân đến giờ, làm cô nghiêng sang bên này, bên kia để tránh, kết cục là cậu ta mỉm cười một cái rồi nhìn đi chỗ khác. Nhìn cô ngu ngốc lắm à, cười gì mà cười.
Trận đấu bắt đầu, quyền giao bóng thuộc về đội A, rất nhanh đội trưởng bên đó
đã triển khaicác mũi tấn công, các đường lên bóng cực kì sắc xảo mà mạnh mẽ,
xem ra vị đội trưởng nàycũng không tầm thường nha. Tuy nhiên Xuân Hiểu đã
nhanh chóng cướp lại được bóng từ một tiền đạo khá to con, may mà anh tránh
được chứ không là đã bị hắn huých cho một cái rồi. Nghinh Hạ xem mà thót hết cả
tim, cầu trời đừng để vết thương mới lành của anh lại tái phát chứ. Vào rồi 1-0 cho
đội trường Đài Bắc, cầu thủ số 6 Phùng Xuân Hiểu lập công. Nghinh Hạ nhảy cẫng
lên, hò hét làm các thầy trong ban huấn luyện cũng phải giật mình, tuy nhiên trên
khán đài lại có tiếng hét kinh khủng hơn của cô, gì gì đấy mà Xuân Hiểu ấy.
Nghinh Hạ ngoảnh lại nhìn, không phải cô gái lần trước sao, Lâm Tuyết Linh, cái
cô gái mắng cô như tát nước ấy. Cũng đúng thôi, cô ấy quen Xuân Hiểu trước cô,
làm sao Nghinh Hạ theo kịp được, nhưng là cô sẽ không bỏ cuộc :D.
Trận đấu bắt đầu nóng lên dần, và tiếng hét của bạn học Lâm cũng kinh khủng hơn nhiều, làm các bạn cầu thủ dự bị ngồi cạnh Nghinh Hạ cũng hơi khó chịu, cô cũng rất đau tai nha =.=. Nghinh Hạ mặc kệ cô ta, cô tiếp tục chú ý đến diễn biến trận đấu, Xuân Hiểu đang phải hoạt động hết công suất, các thầy trong ban huấn luyện cũng tấm tắc khen thân thủ nhanh nhẹn của anh. Xuân Hiểu đang tranh chấp bóng với đội trưởng đội trường A, bỗng nhiên bị cậu ta kê chân một cái, anh không để ý ngã một cú thật sự đau, không dậy nổi. Nghinh Hạ hốt hoảng thật sự, chưa bao giờ cô thấy anh đau đến thế, chưa kể lúc anh đỡ cho cô, còn cái vết thương quái quỷ mới lành ấy nữa. Chưa đợi đến sự chỉ đạo của thầy, Nghinh Hạ cầm hộp y tế chạy thật nhanh ra sân, hướng về phía Xuân Hiểu
– Ôi trời ơi, anh có làm sao không, chờ một chút, em sẽ xịt thuốc giảm đau cho anh.
Xuân Hiểu bị đau ngay chỗ vết thương mới lành ấy, máu chảy ra một ít rồi