( Hiện Đại, Đô Thị, He, Hoàn, Ratings 18+) Nắm Lấy Tay Em - Chương 13 ( Ngược nhẹ :D )
- Metruyen
- ( Hiện Đại, Đô Thị, He, Hoàn, Ratings 18+) Nắm Lấy Tay Em
- Chương 13 ( Ngược nhẹ :D )
Trời tuyệt nhiên còn chưa sáng, chỉ thấy bóng dáng của một tiểu nữ nhân bước ra từ biệt thự, dáng vẻ mệt mỏi, bước đi chậm chạp, trên khuôn mặt vốn dĩ đáng yêu thiện lương đã tràn đầy nước mắt chia li. Nghinh Hạ cảm thấy hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn thống khổ, tâm cô cũng đau đớn không kém. Nếu là bảo cô chết đi, cô lập tức quyên sinh, nhưng lại đẩy cô đi xa rời khỏi anh, cô liền trong tâm đau đớn muốn chết. Cô biết mình từ nhỏ sức khỏe yếu ớt, lại ngốc nghếch đủ phần, không hề xứng đáng với nam nhân toàn diện như anh, nhưng là vẫn muốn yêu anh, dù thời gian có tàn nhẫn với cô đến thế nào đi chăng nữa. Đời này kiếp này, cô nguyện vì anh mà chịu khổ, nếu là tốt cho anh, cô đương nhiên sẽ âm thầm buông tay. Sợi dây chuyền này, em nhất định vì anh mà bảo quản thật tốt.
” Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên tương ngộ bất tương phùng”
4 năm sau, Paris vào hạ
Nghinh Hạ xoay người uể oải dựa vào tường, trong tay cầm tách cà phê ấm rực, ánh mắt xa xăm nhìn về những hạt mưa rải rác mùa hạ. Paris là thành phố lãng mạn, luôn mang tới niềm vui nho nhỏ cho mỗi người, riêng tâm cô đã chết từ bốn năm trước, vào cái ngày mà cô bị ép phải rời bỏ anh, một mình tha hương đến đất nước này. Vẫn đôi môi mềm mại, khuôn mặt đáng yêu hay cười ngày đó, đã từ rất lâu không xuất hiện rồi. Cô bây giờ đã là một phóng viên của tờ thời báo nổi tiếng của Paris, chuyện ngày trước, cũng không cần nhớ đến nữa. Nghinh Hạ ôm trong lòng một quyển sổ, nhẹ nhàng lật từng trang, quyển sổ này, ngày nào cô cũng viết ít nhất một trang vào trong đó, từ bốn năm trước, hiển nhiên cũng là dày lắm rồi. Bỗng điện thoại nhỏ trên bàn kêu lên mấy tiếng
– Alo
– Alo, thưa Hoàng tiểu thư, chúng tôi đã đặt thành công chuyến bay về Trung Quốc cho cô, phiền tiểu thư có mặt đúng tám giờ sáng ngày chủ nhật tuần sau để hoàn thành thủ tục, xin cảm ơn.
– Vâng, tôi biết rồi.
Cúp điện thoại, trong lòng cô đột nhiên khác lạ, đã bốn năm rồi, cô chưa trở về Đài Bắc, lần này cô sẽ về luôn, cũng đã gửi hồ sơ cho một tòa soạn báo tầm trung, khả năng được nhận vào làm cũng khá cao. Không ngờ lần này về, cô chỉ muốn nghỉ ngơi, chạy trốn lâu như thế này, cô thật sự quá mệt mỏi rồi. Anh, có còn nhớ tới cô không? Hay là hận cô muốn chết rồi, cư nhiên ra đi không một lời tạm biệt. Nữ nhân ác độc nhất thế giới là cô, chắc chắn rồi. Nghinh Hạ nhắm chặt mắt lại, hồi tưởng về quá khứ.
4 năm trước, trong một tòa biệt thự nguy nga lộng lẫy, có một thiếu nữ xinh xắn, yếu ớt, tuy nhiên cả người tỏa ra phong thái lãnh đạm, nhẹ nhàng ngồi đối diện một quý ông, trên người phát ra tia ác khí
– Hoàng tiểu thư, con gái Hoàng Trác Nghiên, chủ tịch tập đoàn Thống Phong, là cô?
Nghinh Hạ nhếch môi, phong thái vạn phần bình tĩnh