Hành Trình Kiếm Thịt ( Mau Xuyên , Cao H, Np) - Q1-C29: Tổng Tài (4)
Nhạc Hải Sanh tủi thân ngậm côn thịt, bắt đầu liếm mút.
Cô thật sự không có tý kinh nghiệm khẩu giao nào, cái này rất mới lạ, côn thịt quá to vốn đã khiến cô ngậm vào miễn cưỡng, hơn nữa phía sau còn có Hạ Giản Ngôn đang va chạm, rong ruổi, ngay cả quỳ cô cũng không quỳ thẳng được, sao có thể tập trung tinh thần liếm nó. Mới được hai phút, Hoắc Ân Hải đã bị răng nanh va chạm vài cái, thái dương nhịn không được chảy vài giọt mồ hôi.
Để cô khẩu giao cho anh, cũng không biết là làm khó cô hay là làm khó bản thân nữa…
Nhưng đại gia hỏa bị cô ngậm trong miệng vẫn bừng bừng khí thế như cũ, cho dù thỉnh thoảng bị đau cũng không mềm nửa phân, ngược lại còn khát vọng tiến vào sâu hơn.
Hoắc Ân Hải vẫn biết côn thịt của mình hơi quá khổ, size M. Nhưng bị hàm chứa, vuốt ve gập ghềnh như vậy còn thích đến run rẩy.
Cái tay vốn đang ấn cô chuyển thành chậm rãi vuốt tóc, chăm chú nhìn côn thịt trướng đỏ bị bờ môi mềm mại mân nhẹ, cảm nhận đầu lưỡi của cô ngây ngốc hoạt động trên quy đầu, non nửa khúc côn thịt đều chìm trong sự ấm áp, ướt át, nhịn không được nhắm mắt lại, bất động thanh sắc hít sâu.
Hạ Giản Ngôn vọt mạnh mấy trăm cái mới phát tiết được một chút dục vọng, vì thế bắt đầu ấn mông cô xuống, chậm rãi đưa đẩy, bình ổn dục hỏa cuồn cuộn.
Nhưng nhìn thấy Hoắc Ân Hải say mê khi bị cô ngậm, lại có chút tâm lý bất bình. Tuy ở trên giường, trước nay anh ta làm chuyện gì cũng thuận lợi, nhưng kích thước của đàn ông luôn là thứ đáng để so đo thiệt hơn. Mà kích cỡ của Hoắc Ân Hải, quả thật hơn anh ta một chút… Vì thế Hạ đại thiếu gia lại khó chịu.
Anh cúi người nằm trên lưng cô, thân dưới không ngừng hoạt động, đồng thời vươn đầu lưỡi liếm từ lưng cô xuống dưới mông, khiến Nhạc Hải Sanh liên tiếp run rẩy, suýt nữa đạt cao trào, đuôi mắt đỏ ửng quyến rũ. Cô quay đầu dùng đôi mắt to tròn long lanh nước mắt lên án nhìn Hạ Giản Ngôn, lại lập tức bị Hoắc Ân Hải bất mãn, đẩy côn thịt vào sâu trong miệng.
Hai người đàn ông không hẹn mà đua nhau đẩy nhanh tốc độ, đồng thời ra vào trong hai cái miệng nhỏ và đùa bỡn các nơi mẫn cảm khác trên người cô. Nhạc Hải Sanh chưa từng chịu kích thích như vậy, thoáng chốc đã không quỳ nổi, côn thịt ngậm trong miệng cũng bất lực chịu đựng, cả người mềm nhũn trượt xuống nằm sấp trên giường. Hạ Giản Ngôn nhất quyết không tha giữ chặt thắt lưng của cô để va chạm, Nhạc Hải Sanh bị làm không còn sức lực, nằm bò trên giường nức nở.
Nói đến những người phụ nữ trước đây của Hoắc Ân Hải, đúng là không có loại đồ ăn nào giống Nhạc Hải Sanh. Thấy cô thật sự không có cách nào liếm cho anh nữa, đành thôi. Nhưng anh cũng không phải người dễ từ bỏ ý đồ, đã không dùng được miệng thì cũng muốn kéo tay cô qua nắm lấy côn thịt của mình, lại dùng tay mình dẫn tay cô lay động.