Hành Trình Kiếm Thịt ( Mau Xuyên , Cao H, Np) - Q1-C25: Tiểu Thịt Tươi (3)
Người đàn ông tuấn mỹ áp trên người cô, áo sơ mi xộc xệch, hạ thân trần như nhộng, cơ ngực quyến rũ lồ lộ, nổi rõ sáu múi, từng đường nét nhìn không sót một cái gì. Nhưng Nhạc Hải Sanh không có tâm trạng thưởng thức, nghe thấy giọng nói ngoài cửa lập tức giật mình, muốn đẩy người đang giữ mình ra.
Nếu bị Lâm Hải Sinh bắt được thì cô xong đời!
Tác dụng của thuốc vẫn còn, Âu Dương Tranh vẫn thấy vô lực, một chút đã bị Nhạc Hải Sanh đẩy ra, sau đó bị cô che miệng kéo vào một gian toilet, đóng sầm cửa lại.
Tiếp theo là mấy khối vải dệt phiêu đãng bay xuống — quần áo lúc trước bị Nhạc Hải Sanh cởi ra bị ném tới qua đỉnh đầu.
“…” Hai mắt Âu Dương Tranh bốc hỏa, kéo quần lót trên mặt xuống.
Đang muốn phát hỏa, chợt nghe người phụ nữ ngoài cửa hạ giọng khẩn trương nói: “Xuỵt, đừng lên tiếng…”
“Cô cũng biết hổ thẹn sao?”
Người phụ nữ trầm mặc một lát, bỗng mở cửa, lấy di động chĩa thẳng vào người anh chụp liên tục: “Nếu anh dám phát ra tiếng động, tôi sẽ nói với em trai là anh cưỡng bức tôi, sau đó phát tán ảnh nude của anh lên mạng!”
“Cô!” Âu Dương Tranh cứng họng, trong mắt muốn phun lửa. Đến cùng là ai cưỡng bức ai chứ!
Có điều anh vẫn ngậm miệng — ai biết được người phụ nữ kia sẽ bày trò gì?
Nhạc Hải Sanh khẩn trương nắm tay, hít sâu một hơi, mới giả bộ không có chuyện gì mở cửa toilet ra.
Thiếu niên cao lớn vững chãi, cho dù đứng trước cửa toilet cũng giống như đứng giữa bữa tiệc xa hoa: “Sao lại chạy tới đây? Em tìm chị mất nửa ngày.”
“Xin lỗi, tôi chơi game tới quên thời gian…” Nhạc Hải Sanh nhỏ giọng giải thích, lắc mình ra ngoài rồi lập tức đóng cửa toilet, không để Lâm Hải Sinh có cơ hội nhìn thấy bên trong.
Game cái khỉ gì, game cưỡng bức sao! Âu Dương Tranh tức giận trong lòng, lại không thể lên tiếng, chỉ có thể cắn răng nghe tiếng bọn họ rời đi, sau đó ngồi trong toilet một lát, đợi tác dụng của thuốc không còn nhiều mới mặc quần áo ngay ngắn, nổi giận đùng đùng ra ngoài.
Mười chín năm sống trên đời, anh chưa nuốt phải cái thua thiệt như vậy!
Cho dù là Hoắc Ân Lam hay cô gái kia, cứ chờ đấy!
Bước trên hành lang xa hoa, anh lấy di động ra gọi điện: “Này, Alves…”
Nhạc Hải Sanh có tật giật mình, nên khi trở lại bữa tiệc không lâu thì lấy cớ không thoải mái, trực tiếp về biệt thự của Hạ Ung Hành.
Lúc Âu Dương Tranh bắn ra cô đã nghe thấy tốc độ hoàn thành nhiệm vụ là 5/7… Vẫn nhiều hơn một người, rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là “nó” cũng tính sai sao?