[H+ Sắc]Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực [Phần 2] Full - Chương 34 - Lý do để chia tay
- Metruyen
- [H+ Sắc]Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực [Phần 2] Full
- Chương 34 - Lý do để chia tay
Cảm ơn bình luận của các bạn, mình biết phải làm gì rồi ^^
Chương 34
Trong một không gian u ám và tối tăm bất tận, Tom và Eric đang đứng đối mặt với nhau, Eric là người chủ động lên tiếng trước: “Có phải ghét tôi lắm không?”
Đôi mắt sắc lạnh đỏ ngầu nhìn về phía người có khuôn mặt giống hệt mình, Tom lạnh lùng đáp trả: “Suy nghĩ trong đầu của tôi không cần nói ra anh cũng đã biết, lý do anh có thể tồn tại là để bù đắp những khiếm quyết của tôi, một khi tôi đủ mạnh mẽ để làm được những việc anh có thể làm, tới lúc đó anh không còn lý do gì để tồn tại nữa.”
Eric nhếch môi thích thú, cơ mặt không có vẻ gì sợ hãi hay bất an với lời nói của Tom, người muốn anh vĩnh viễn biến mất đi: “Cậu quên một điều rồi, suy nghĩ của cậu tôi đều biết còn tôi nghĩ gì cậu không bao giờ đoán được. Cậu chính là vì Vy Vy nên quyết tâm muốn giết tôi, nhưng tôi cũng có thể dùng Vy Vy để khiến cậu biến mất khỏi thế gian này trước khi cậu kịp làm gì tôi.”
Đáy mắt thoáng gợn khi cái tên Vy Vy được nhắc tới, Tom cố tỏ ra không kích động nhưng vẫn không thể không chế được bản thân bước tới túm lấy cổ áo Eric, nghiến răng cảnh cáo: “Đối xử với Vy Vy như vậy là quá đủ rồi, tôi không cho anh cơ hội động vào người con gái của tôi được nữa đâu.”
Eric cười khinh giật mạnh tay Tom ra đấm mạnh vào mặt anh khiến Tom ngã xuống đất, Eric nhìn bộ dạng yếu đuối của người trước mặt đả kích thốt: “Như vậy mà muốn bảo vệ ai được cơ chứ? Việc cậu đang làm là không tự lượng sức, cô ấy bên cạnh cậu chẳng xứng chút nào.”
Tom nắm chặt hai tay bên dưới cào mạnh móng xuống mặt đất, cơn thịnh nộ được đè nén lại nhưng Eric vẫn nhìn ra được rõ ràng.
“Nếu tôi không xứng thì anh lại càng không xứng, Vy Vy bên cạnh tôi và anh đều sẽ bị tổn thương, cho nên tôi sẽ từ bỏ cô ấy.”
“Chỉ có cậu từ bỏ thôi, tôi không có, làm Vy Vy ghét cậu là chuyện của cậu, tôi không quan tâm.”
“Được, hãy chờ xem ai là người chiến thắng cuối cùng.”
.
.
.
Đông Nghi có chút không yên tâm nhìn chị của mình hỏi: “Chị vào một mình có sao không?”
“Chỉ là vào lấy một chút đồ thôi, em quên chị là ai sao?”
Nhìn vẻ bình thản của Vy Vy, Đông Nghi cũng không nói thêm: “Được, vậy chị vào trong thu xếp, khi nào xong gọi cho A Cầu đón chị.”
“Không cần phiền như vậy đâu, em có việc cứ đi trước đi, chị biết tự lo cho mình mà, bà cụ non.”
Bước vào ngôi nhà quen thuộc chứa đựng nhiều kỷ niệm giữa cô và Tom, nay còn xen lẫn những ký ức không muốn nhớ lại cùng với Eric, Vy Vy đứng lặng người nhìn lại căn nhà này thêm một lúc nữa, sau đó không gấp gáp lên phòng thu dọn đồ mà rẽ vào bếp. Vy Vy muốn làm cho anh một bữa cơm cuối trước khi rời đi.