[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 97: Ngày quan trọng đã đến
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 97: Ngày quan trọng đã đến
Ngày 22 tháng 9, Gia An chính thức bước sang tuổi 30.
Người ta nói rằng, phụ nữ càng lớn tuổi càng không thích nhắc đến sinh nhật, mà Gia An, tuy chưa đến mức ấy, nhưng mấy năm nay cũng có xu hướng tương tự. Không phải vì nàng sợ thời gian, mà bởi nàng vốn dĩ không quá để tâm đến những chuyện này. Với nàng, sinh nhật chỉ là một ngày bình thường trong năm, không hơn. Một phần nữa là bởi tính chất công việc, khiến Gia An luôn tất bật. Khi đã bận, nàng chẳng có thời gian để ý đến lịch. Có những năm, nàng chỉ nhớ sinh nhật của mình nhờ những lời chúc mừng từ gia đình hoặc vài tin nhắn bất ngờ từ đồng nghiệp, bạn bè.
22 tháng 9 năm nay rơi vào một ngày trong tuần, đồng nghĩa với việc Gia An phải đi làm.
Bác sĩ An theo thói quen đến tìm lọ thuỷ tinh ở quầy tiếp tân, nhưng lại chẳng thấy đâu, chỉ có một vài bó hoa do vài cây si khác tặng.
Gia An đang định giận dỗi người yêu lẽ nào đã quên mất việc cần làm mỗi ngày thì Uyên Hà từ đâu chạy đến, tay bám lấy cổ nàng.
-Chị yêuuuuuu…- Uyên Hà kéo dài thanh âm làm ra vẻ nũng nịu.
Gia An đối với sự thân thiết của cô em đồng nghiệp này đã quen, tuy nhiên với ý thức mình đã có người yêu dâng lên mãnh liệt, nàng chủ động tách ra khỏi cái ôm thân mật.
-Happy Birthday~- Uyên Hà không chút dỗi hờn, chìa một hộp quà nho nhỏ ra.
-Hôm nay… sinh nhật chị hả?- Gia An ngạc nhiên, nàng lấy điện thoại ra nhằm xác nhận lại lần nữa.
Mọi năm Gia Minh đều nhắc nàng nhớ bằng cách tặng quà sinh nhật, nhưng năm nay ba đã gửi hai chiếc xe đến trước cả tuần, thành ra nàng quên mất…
-Trời đất ơi… Sinh nhật mà chị quên hả!?- Uyên Hà nhét quà vào tay Gia An, sau đó bắt đầu săm soi đám hoa trên bàn tiếp tân.- Chủ tịch đâu không nhắc chị?
Bác sĩ An không thấy hoa hôm nay hoành tráng hơn hả?
-Quà này của em và Hân tặng chị đó.
Nhiều chuyện xong, Uyên Hà mới giải thích về hộp quà mình tặng.
-Cảm ơn hai em nha, khách khí quá rồi, mua chi cho phí tiền…- Tai Gia An có chút ù ù, nhưng vẫn nói lời cảm ơn trước, sau đó mới bắt vào trọng điểm.- Hai đứa tới mức nào rồi?
Gia An đối với chuyện của Uyên Hà và Khả Hân có chút hứng thú nha, thật tò mò muốn biết vì sao mà hai người này có thể đến được với nhau.
Uyên Hà không đáp, hai má ửng đỏ lên, nhanh chóng lảng sang chuyện khác, cô ấy lôi ra được một chiếc hộp bị các bó hoa khổng lồ che trên quầy tiếp tân che mất.
-Này là Fuyu chan gửi tặng chị.
Sáng nay, Khả Hân có nhờ Uyên Hà tìm quà của chị Băng rồi giao tận tay bác sĩ An, với tính tình của chị An, đống quà không đề tên hẳn chị ấy sẽ không nhận.
Gia An cầm lấy chiếc hộp to màu xanh lam, lòng tràn đầy bất ngờ, Uyên Hà thân thiết đã lâu thì không nói, năm nay còn có thêm quà của Khả Hân và Hạ Băng, những người mà nàng chỉ vừa mới quen biết không lâu… Xem ra tất cả đều là phúc lợi từ Tổng giám đốc rồi.