[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 9: Cô bác sĩ này cũng quá thảo mai rồi.
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 9: Cô bác sĩ này cũng quá thảo mai rồi.
Hạ Băng đảo mắt, dù biết hai người kia đang khinh bỉ mình, nhưng nàng ấy cứ xem như không có gì, nàng ấy quen việc bị đối xử thế này rồi. Trọng điểm là từ lúc đến đây, Hạ Băng muốn pha trò để làm bạn thân mình vui. Dù nàng ấy tự thấy bản thân mình nỗ lực quá trời nhưng tâm trạng nhỏ bạn thân cứ lên lên xuống xuống như cầu trượt. Song từ lúc nữ bác sĩ này vào, mọi chuyện đã khác.
Hạ Băng nghe trong gió có mùi vị gian tình. Không phải vì nàng ấy cong mà nghĩ ai cũng cong đâu, không khí rõ ràng rất ái muội.
Trong mắt Nguyệt Minh dường như có một tia mong mỏi mỏng manh hướng về cô gái ấy. Cô bạn vô cảm của Hạ Băng ấy thế mà lại đi ngóng trông người lạ sao? Khả năng này trước nay chưa từng có, suy suy xét xét thì Nguyệt Minh là loại “Anti social” mà.
Hạ Băng cảm thấy tương lai chắc chắn sẽ có biến rồi đây.
Cả căn phòng im lặng hồi lâu, bỗng tiếng chuông điện thoại Hạ Băng cất lên hai tiếng, nàng ấy lấy ra xem.
Nguyệt Minh cũng bị tiếng chuông đánh động mà nhìn theo, liền thấy mặt bạn thân biến sắc, lờ mờ đoán được tình hình.
-… Ở đây có một cửa ra thôi hả?- Hạ Băng đột nhiên cúp điện thoại, đi qua đi lại, xem xét khắp phòng.
Gia An không kịp phản ứng, cô Fuyu này là đang hỏi nàng sao? Giọng nói dường như có chút run rẩy? Sợ thứ gì?
-Bác sĩ An, ở đây còn lối ra nào khác không?- Nguyệt Minh thấy Gia An im lặng, liền giúp bạn thân hỏi lại lần nữa. Lúc này Gia An mới biết là đang hỏi mình.
-Hả? À… Chỉ có một cửa thôi.- Gia An thành thật trả lời, nhìn Hạ Băng tỏ vẻ gấp gáp còn Nguyệt Minh lại lo lắng thấy rõ khiến nàng tò mò.
Hạ Băng mở toang cửa sổ ra.
-Nè, đừng nói cậu định…- Nguyệt Minh trố mắt nhìn Hạ Băng đang thò đầu ra ngoài, có động thái muốn nhảy xuống.
-Đang ở tầng hai đó!- Gia An lập tức kéo Hạ Băng vào.
Tuy bác sĩ An không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng trông Hạ Băng như thể thật sự muốn bay ra ngoài cửa sổ. Gia An cũng lo lắng chút ít.
Lúc này, bên ngoài hành lang, tiếng xì xào nói chuyện cứ thế vang lên, đánh động đến cả ba người trong phòng.
Nguyệt Minh cắn cắn môi đầy lo lắng. Tuy Hạ Băng tỏ ra là thanh niên cứng không sợ bị bắt, nhưng cô vẫn lo. Nói chung nếu vì cô mà Hạ Băng bị tóm sẽ khiến cô cảm thấy day dứt và hối hận.
Tiếng bước chân càng rõ ràng, mặt Hạ Băng cũng trở nên âm trầm.
Gia An vẫn chung thủy ngây thơ chẳng hiểu chuyện gì song cũng không thể chủ động hỏi.
-Hừ, muốn tóm tớ, không dễ vậy đâu!- Hạ Băng nghe tiếng giày cao gót nện trên sàn đầy dứt khoát kia càng ngày càng gần, nhếch môi cười.
Vẫn là nên nhảy ra bằng cửa sổ! Trên phim nhân vật chính nhảy hoài có sao đâu?
Gia An thấy cái cô Fuyu này từng bước lại gần cửa sổ, lập tức níu tay giữ lại rồi chỉ vào chiếc xe đẩy thuốc thường ngày.