[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 78.1
-Ha ha…- Đột nhiên trong giờ khắc này, Gia An bật cười, tiếng cười lảnh lót xuyên giữa màn đêm.
Nguyệt Minh cắn chặt răng, nàng cười giòn tan như vậy làm cô cảm thấy nàng như đang cạn ngôn, chỉ còn cách bật cười, Tổng giám đốc vội vàng muốn giải thích. Nhưng vừa ngẩng mặt lên đã cảm nhận được một cái búng nhẹ rơi vào trán.
Gia An co ngón ta lại, búng nhẹ vào trán Nguyệt Minh. Người này, luôn có năng lực làm nàng vui vẻ. Cứ thế, dùng sự chân thành đi sâu vào tim nàng. Gia An từng tuổi này, với tình yêu cũng không yêu cầu nhiều, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Bao năm qua đi, từ cái lúc trái tim vỡ vụn thành trăm mảnh ấy, bây giờ nàng lại thật thích một người.
Nguyệt Minh không như người đó, không tính toán, cũng chẳng thích mang trái tim con người ra trêu đùa rồi chà đạp. Nguyệt Minh chỉ đơn giản là Nguyệt Minh, dùng chính con người thật làm Gia An rung động. Trong hàng hà sa số vệ tinh theo đuổi, Gia An đã thấy qua nhiều kiểu tán tỉnh. Nhưng những chiêu trò ấy hầu như vô tác dụng. Đối với Gia An, một khi nàng yêu ai, là xác định muốn cùng trải qua một đời.
Nàng dùng trái tim để cảm nhận trái tim.
Người tặng nàng hoa hồng rực rỡ, để rồi sẽ lụi tàn vào một ngày không xa.
Người theo đuổi cuồng nhiệt bằng vật chất lại vô tình che lấp đi sự chân thành.
Để rồi, trong muôn vạn người như thế, nàng lại bị chinh phục chỉ bởi những viên kẹo ngọt nhỏ bé. Nhưng người ta đâu biết, những điều nhỏ bé ngày ngày bồi đắp sẽ tích tụ lại trở nên vô cùng to lớn. Mỗi ngày Nguyệt Minh đều thêm vào tình yêu này một chút ngọt ngào.
Một ngày…
Hai ngày…
Hàng trăm ngày..
Từng giờ từng khắc tạo thành một lớp vỏ ngọt ngào vây bắt lấy trái tim Gia An.
Đúng vậy, tình yêu với nàng luôn xuất phát từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Dần dà thích vị kẹo ngọt ngào mỗi ngày.
Dần dà thích những lời nhắn nhủ quan tâm.
Dần dà cùng cô tiếp xúc, nhìn cô chín chắn, trở thành một người tốt hơn ban đầu.
Tuy đúng thật chuyện làm ngơ với nàng lần này hết sức ngốc nghếch và trẻ con, khiến nàng cảm thấy sầu não cùng tức giận. Nói đi vẫn phải nói lại, nó giúp Gia An nhận ra nàng yêu thích cô nhiều thế nào.
Gia An biết, Nguyệt Minh vẫn luôn cảm thấy bản thân chưa nỗ lực đủ, nên chẳng thể giành được tình cảm của nàng. Nhưng thật ra, Gia An chỉ là đang hơi xấu xa một chút, vì nàng muốn nghe thêm thật nhiều câu nói: “Ngày hôm nay đã thích tôi hơn chút nào chưa?”.
Nàng luôn đáp “Vẫn chưa”. Đây là lời nói dối và là chút thử thách nhỏ dành cho bạn lớn này.
Thật ra, đáp án trong lòng nàng luôn là “Hơn một chút”.
Nhưng “Hơn một chút” vẫn là chưa “Đủ”. Nguyệt Minh đối với nàng là “Đúng” nhưng chưa “Đủ”. Cần thật nhiều lần “Hơn một chút” để trái tim trống rỗng thật nhiều năm của Gia An được khởi động lại, để cảm giác tin tưởng và muốn trao trọn trái tim mình cho cô.