[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 35: Gia An đi hẹn hò rồi
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 35: Gia An đi hẹn hò rồi
Cốc cốc—
-Mời vào.- Uyên Hà đang chăm chỉ gõ báo cáo thì nghe tiếng gõ cửa.
Giờ này đáng ra cô ấy đã tan làm rồi nhưng vẫn ở lại vì hôm nay Tổng giám đốc đặt lịch thăm khám cho cháu.
-Hello.- Khả Hân ló đầu vào, nụ cười luôn trên môi, thêm giọng nói êm tai thế này, có phải là mật ngọt chết ruồi hay không chứ?- Lại gặp nhau rồi ha, bác sĩ Hà.
Uyên Hà vừa nhìn thấy Khả Hân liền nhớ đến chuyện lúc sáng, không khỏi chột dạ, đáp lại nụ cười tươi rói của nàng thư ký bằng nụ cười sượng trân.
-Chào cô đi con.- Khả Hân nắm lấy tay Joy vẫy vẫy.
Joy cục cưng nhìn bác sĩ Hà với ánh mắt không mấy thân thiện, nhưng sau đó lỡ va vào chiếc lục lạc đồ chơi kẹp trên túi áo bác sĩ Hà, hai mắt liền như được bật công tắc, sáng lấp lánh.
Uyên Hà dù sao cũng là một bác sĩ khoa Nhi lành nghề, chưa kể cô ấy còn chăm sóc đứa nhỏ này từ thời mới sinh, rất nhanh bắt được bước tần số của Joy cục cưng, liền lấy chiếc lục lạc đồ chơi mà cô ấy thường dùng để dụ con nít ra đưa đến trước mặt bé, ngọt ngào dụ dỗ.
-Con thích hả? Con có thích không nè? Con chào cô đi cô sẽ cho con nhé.- Uyên Hà lắc lắc lục lạc đồ chơi đầy mời gọi.
Joy cục cưng rất nhanh bị thu hút, tăm tắp nghe lời Uyên Hà. Khả Hân nhìn cảnh tượng này, nụ cười lại càng đậm thêm, bật cả thành tiếng.
-Hửm?- Uyên Hà khó hiểu nhìn Khả Hân.
-Không có gì, chỉ là thấy bộ dạng cô dụ con nít thật chuyên nghiệp nha!
Uyên Hà xì một tiếng, không khí xấu hổ cũng dần tan đi.
-Đứng mỏi chân, cô ngồi đi.
Bác sĩ Hà còn lịch sự kéo ghế giúp nàng thư ký, sau đó quay trở lại bàn làm việc, hai người mặt đối mặt nhìn nhau.
-Tổng giám đốc đâu?- Uyên Hà có chút tò mò.
-À… Tổng giám đốc còn bận bên ngoài…- Khả Hân suy nghĩ rồi đáp, nàng ấy cũng không thể nói sếp nhà mình đang bận “bắt gian” dù không biết có danh phận gì không mà đòi bắt với chả gian..
-Ừm, vậy cô ngồi chờ tôi chút, tôi sẽ bắt đầu ngay.- Uyên Hà mở tủ, lấy vài dụng cụ cần thiết rồi đi tới, nhớ đến vết bẩn trên áo của Khả Hân, vẻ mặt có lỗi lại hiện ra.- Xin lỗi…
-Không có gì, cho qua đi. Sau này đều là hàng xóm của nhau, có gì giúp đỡ.
Khả Hân luôn tràn đầy năng lượng tích cực, đó là điều Uyên Hà không thể phủ nhận, lần nào gặp mặt cô ấy cũng thấy nữ thư ký mang trên môi một nụ cười rạng rỡ, tuy không có mắt cười như Gia An, song nụ cười của Khả Hân vẫn toả nắng.
Ngày nay, giữa xã hội bộn bề, con người đâu còn có thể tin tưởng nhau, nhưng chỉ cần Khả Hân cười lên, Uyên Hà chỉ muốn đá bay lí trí mà trao hết tin tưởng cho nàng thư ký.
Uyên Hà gãi gãi đầu, tự mắng bản thân đang nghĩ bậy cái gì vậy, tật mê gái không bỏ, thật là…!
Mình là gái thẳng mà! Sao mơ mộng một nhà cùng cô gái khác được hay vậy?