[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 34: Gia An thẳng nữ
Kim đồng hồ điểm sáu giờ sáng, tiếng báo thức liền ngâng dài. Uyên Hà chớp mi mắt nặng trĩu, đưa tay dụi vài cái rồi ngồi tại chỗ, chờ đợi cảm giác mệt mỏi vơi đi mới vươn vai một cái sẵn sàng cho một ngày mới.
Nữ bác sĩ uể oải đứng dậy, ngáp ngắn ngáp dài rồi lắc người, xương khớp va vào nhau kêu răng rắc. Cô ấy thấy dưới chân hơi lạnh, cúi đầu nhìn mới nhận ra mình đi chân trần, vội vàng nhìn xung quanh, tìm dép mang vào. Uyên Hà lại tiếp tục vừa đi vừa ngáp, tay xoa xoa cái bụng đói meo, miệng lẩm bẩm vài câu không đầu không đuôi mà ngay cả chính cô ấy chưa chắc đã hiểu, chỉ là thói quen khó bỏ.
Trạng thái không ổn này xuất phát từ việc tối hôm qua tác giả ưa thích của Uyên Hà end bộ truyện, cô ấy chờ giây phút này đã lâu, quyết định cày cả đêm, quên giờ quên giấc… rõ ràng chỉ định đọc nốt một chương nữa nhưng nó lạ lắm… lỡ đọc nốt cả bộ…
Uyên Hà nhìn mình trong gương, khẽ bĩu môi, xem ra hôm nay phải trang điểm đậm một chút, mong là không làm mấy đứa nhỏ sợ. Cái nghề của cô ấy nhạy cảm thế đấy, lúc nào mà lỡ tay tô môi đỏ một chút là y rằng biến thành yêu quái ăn thịt trong mắt mấy bạn thiếu nhi.
Bác sĩ Hà kéo rèm, ánh nắng chói chang làm cô khẽ nhăn mặt. Thật tình, không biết mấy nữ chính trong truyện bách hợp vì sao sáng nào cũng đều có thể năng lượng tràn trề, tươi mới được hay thế nhở?
À, chắc người ta là vai chính nên mới vậy!
Cứ thế, Uyên Hà chuẩn bị rời nhà đến bệnh viện, vừa mở cửa, liền bị không khí khẩn trương hù doạ.
-Né ra, né ra.- Xuất hiện trước mắt cô ấy là một người đàn ông vạm vỡ đang khiêng thùng hàng khá to đi ra từ hướng thang máy.
Uyên Hà liền nép vào cửa nhà mình. Cô ấy nhìn theo hướng đi của người đàn ông, lại thấy thêm vài người tương tự cũng đang tất bật không kém.
À, cô ấy nhớ rồi, hình như căn hộ đối diện có người chuyển đến, mấy hôm trước còn gặp nhân viên thiết kế nội thất ra ra vào vào.
Uyên Hà đi về phía thang máy, sợ bản thân ngủ gật trên đường lái xe, bác sĩ Hà đã chu đáo pha sẵn cà phê bỏ vào chiếc cốc giữ nhiệt hot hit mà cô ấy tốn không ít tiền để đú trend.
Bác sĩ Hà vừa đi vừa mở nắp, nhưng vừa đưa ly lên miệng uống thì va phải người/vật gì đó.
Ào—
-Aaa…
Uyên Hà hốt hoảng, trước mắt là chiếc áo sơ mi hồng thấm đẫm một mảng màu nâu kèm theo đó là tiếng hét thất thanh.
-Xin… xin lỗi.- Uyên Hà lắp bắp, tay run run vội vàng mở túi xách tìm khăn giấy.- Tôi lau giúp cô.
Sở dĩ cô ấy biết được giới tính “nạn nhân” bởi vì cà phê dính vào ngực người ta khiến áo sơ mi bó sát vào cơ thể.
Hưm… ngực cũng không tồi…
Khoan đã, sao cô ấy lại biến thái như vậy!?
Này, phép lịch sự tối giản nhất là nhìn mặt nói chuyện…
-Không sao.- Giọng điệu của người kia không có chút gì tức giận.
-?
Uyên Hà cảm thấy giọng nói kia rất quen, hình như nghe qua ở đâu rồi. Cô ấy ngẩng mặt lên nhìn.