[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 174: Những toan tính riêng
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 174: Những toan tính riêng
-Á, anh ơi, đau chết em rồi.
-Anh ơi!!! Anh cái đồ khốn dám làm tôi đau thế này!
-Đau quá bác sĩ ơi!
Trong phòng sinh, không gian như bị xé toạc bởi những tiếng hét liên tục của người phụ nữ.
Thấy vợ mình la đến khàn cả giọng, người chồng hốt hoảng nhìn sang Gia An – người đang hết sức tập trung làm việc.
-Bác sĩ, vợ tôi đau quá, phải làm sao?
-Bác sĩ, cô nghĩ cách đi chứ, chết vợ tôi mất.
-Bác sĩ ơi! Cô nói gì đi chứ!?
Người đàn ông gọi Gia An liên tục, nàng nghe hai người này gào thét nãy giờ thật sự đã phải nén cười, tình huống này nàng gặp nhiều rồi, sinh con đầu nên ai cũng thiếu kinh nghiệm, tuy có chút phiền nhưng lại dễ thương.
-Anh và chị bình tĩnh, không sao,… không sao.
Bác sĩ An đối với việc liên tục bị đốc thúc thế này không hề chán ghét, ngược lại còn thấy vui vì sản phụ có người chồng biết quan tâm vợ.
Nàng tự hỏi nếu nàng phải vào phòng sinh, Nguyệt Minh sẽ thế nào nhỉ?
-Được rồi, bình tĩnh nào. Nghe lời tôi, hít vào và thở ra nhé, em chú ý con gò của mình… Chẳng mấy chốc thiên thần nhỏ sẽ chào đời thôi…
Nàng trấn an sản phụ, sau đó nhìn sang người chồng.
-Anh nhớ nắm chặt tay vợ mình nhé, sẽ có chút khó khăn với cô ấy.
Khi sắp sinh, tử cung của người mẹ co thắt dữ dội hơn trước. Những cơn đau đến từng đợt như những con sóng cuộn trào, ngày càng dồn dập. Lúc này, thai phụ cần phối hợp chặt chẽ với bác sĩ, lắng nghe hướng dẫn, điều chỉnh nhịp thở và dồn sức đúng cách, giúp em bé chào đời an toàn.
Gia An dịu dàng ra hiệu, kèm thêm vài câu trấn an, chẳng mấy chốc thai phụ lấy lại được bình tĩnh, làm theo lời nàng nói.
Người chồng nhìn vợ quằn quại trong cơn đau, mồ hôi túa đầy trên vầng trán, lòng cũng thắt lại từng cơn. Hốc mắt anh dần đỏ hoe, nhưng ngoài việc siết chặt tay vợ và cố gắng hít thở theo lời bác sĩ An dặn, anh chẳng thể làm gì hơn.
-Ra chưa bác sĩ, ra chưa?- Người chồng gấp gáp, vợ mình rặn cả buổi vẫn chưa thấy gì.
-Sắp ra rồi, sắp ra rồi…- Gia An phì cười, nàng cũng trông ngóng thiên thần mới ra đời lắm chứ.
Nàng vẫn nhớ như in ca đỡ sinh đầu tiên của mình, khoảnh khắc lần đầu tiên chạm vào một sinh linh bé nhỏ, cũn là lúc nàng biết mình chưa từng hối hận khi chọn trở thành bác sĩ Sản khoa.
Gia An khẽ cong khóe môi khi thấy đầu em bé đang dần lộ ra. Nàng nhẹ giọng gọi người chồng, chỉ cho anh ta thấy giây phút tuyệt vời nhất, giây phút thiên thần nhỏ sắp sửa chào đời.
Người vợ cũng nghe được lời nàng nói. Trong khoảnh khắc ấy, cơn đau như hóa thành động lực, khiến cô ấy càng dồn sức mạnh hơn.
Gia An nhẹ nhàng đỡ lấy đầu em bé, cẩn thận đón chào sinh linh bé nhỏ. Trẻ sơ sinh mong manh như một cánh hoa mới nở. Các nữ y tá thành thạo nhận lấy em bé tiếp tục bước tiếp theo.