[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 173: Bắt lấy đứa nhỏ
-Em đi làm đây.- Nguyệt Minh nhận lấy cặp da trên tay Gia An, ánh mắt luyến tiếc nhìn vợ.
-Ừm, ngoan.- Gia An cười ngọt ngào, tiện tay chỉnh chỉnh lại cổ áo giúp Nguyệt Minh.
-Hay hôm nay em ở nhà nhé?
Hôm nay Gia An được nghỉ nhưng cô lại có hội nghị quan trọng, thật chỉ muốn ở nhà cùng nàng và Joy, nhưng biết làm sao đây?
Nguyệt Minh đã phần nào hiểu cảm giác của các vị vua chúa ngày xưa rồi, có mỹ nhân thế này bên cạnh ai lại muốn lên triều cơ chứ?
-Hưm, là ai nói phải đi làm kiếm tiền nuôi gia đình?- Gia An vỗ mặt Tổng giám đốc đầy cưng chiều.- Đừng lười nữa, đi làm đi.
Nguyệt Minh bĩu môi.
-Không muốn, muốn ở nhà với chị và Joy.- Cô đặt tay lên eo Gia An, kéo nàng vào lòng, xa một chút cũng không muốn.- Ở nhà một hôm không ảnh hưởng gì đâu.
-Em như vậy người ta sẽ nói là chị mê hoặc khiến em không lo công việc đó, Chủ tịch T Group ạ.- Gia An bóp má Nguyệt Minh.
Nguyệt Minh không nhịn được, đặt lên môi nàng một nụ hôn.
-Người ta quên mất mỹ nhân em ôm là phú bà á! Em không đi làm thì chị nuôi nhé?
-Thôi, đi làm đi… chị nuôi em không nổi…
Hai má bác sĩ An ửng đỏ, đẩy Nguyệt Minh ra cửa, ngày nào hai người cũng dính mãi như vậy nhưng chưa từng cảm thấy chán ghét. Lời nàng nói có nửa phần thật thà, với tính cách “mua cả siêu thị” và “cà thẻ của nàng” thì Gia An nuôi không nổi… dù sao thì tiền lương của nàng là do người này trả mà. Tài sản của hai ba Gia An không thích động đến, nàng thích tự làm tự ăn hơn.
-Được rồi, được rồi, đừng có đẩy em ra mà…- Nguyệt Minh lại kéo Gia An vào lòng lần nữa, lợi dụng nàng không phòng bị, tặng nàng một nụ hôn sâu. – Ôm chút xíu thôi~
Gia An có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đáp ứng, bị Nguyệt Minh dạy hư mà hoà theo cô, hôn đến khi không thở nổi thì mới buông nhau ra.
-Hôm nay chị cùng Joy đi chơi đúng không?
Mãi hơn 5 phút sau, Gia An mới có thể thành công đẩy Nguyệt Minh ra cửa, luôn mồm nói có hội nghị lúc 9 giờ 30 mà bây giờ 9 giờ rồi vẫn dính lấy nàng là sao?
-Ừm, đi mua sắm một chút, em có cần gì không?- Đẩy được Nguyệt Minh ra trước cửa xe, Gia An mới đáp.
Nguyệt Minh không vội lên xe cô vẫn bận nhìn Gia An bằng ánh nhìn dịu dàng ngập tràn cưng chiều.
Trước đây khi cần thứ gì, một là đặt hàng, hai là bảo Khả Hân đi mua, nhưng kể từ ngày Gia An đến, Nguyệt Minh càng thích cảm giác cả nhà cùng nhau đi mua sắm hơn. Nhìn Gia An lựa lựa chọn chọn từng món hàng, thứ nào tốt nhất, cần thiết nhất là một loại trải nghiệm thú vị.
Dạo gần đây, Nguyệt Minh biết Gia An tâm trạng không tốt, rất may, sau chuyến đi trại trẻ thì nàng đã có dấu hiệu hồi phục và vui vẻ hơn, lòng cô mới thư thả hơn một chút.
Làm gì có ai muốn làm người mình yêu buồn?
Một ý tưởng xẹt qua ngang đầu, cô gật đầu đáp lại nàng.