[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 164: Mommy
Mặt trời dần ló dạng nơi chân trời phía đông, những tia nắng đầu tiên còn e ấp, rồi cũng nhanh chóng hòa vào nhịp điệu sôi động và tươi mới của thành phố X, thắp sáng từng ngóc ngách.
Khu biệt thự cao cấp bên sườn đồi đón trọn những tia nắng ban mai tinh khôi nhất. Vài đám mây ham chơi lạc bước, là là trôi xuống gần ngọn đồi nhỏ, như muốn đùa nghịch cùng nắng sớm. Khung cảnh lúc này trở nên mờ ảo, nên thơ, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.
Joy chớp đôi hàng mi, dạo này cứ đúng 5 giờ 30 sáng, bé sẽ thức giấc.
Cục cưng vẫn còn vương hơi ấm của giường nệm nên lười biếng cuộn tròn, chưa muốn bật dậy. Thay vào đó, bé con chớp đôi mắt ngây thơ, hướng ra khung cửa sổ, nơi những chú chim nhỏ đang thi nhau cất tiếng hót lảnh lót, chỉ cần một khoảnh khắc như thế này cũng đủ để bé con vui vẻ suốt cả ngày.
Sau khi thưởng thức xong màn hợp xướng đến từ mẹ thiên nhiên, Joy bắt đầu rục rịch thân hình nhỏ xíu trong bộ pijama được chị An xinh gái nhất trên đời mặc cho từ tối hôm qua. Hai cúc áo cuối cùng bị bung ra, để lộ chiếc bụng sữa mềm mại tròn tròn, dám cá nếu bây giờ mà có bà dì già thấy, sẽ cúi đầu hôn vài cái cho xem.
Đôi bàn tay mũm mĩm của Joy chống xuống nệm để ngồi dậy, bé đưa tay vuốt mái tóc đã được nhiều hơn vài sợi cho chỉn chu ngay ngắn, sau đó tìm đến người xinh đẹp nhất thế gian.
Gương mặt vui vẻ của cục cưng bỗng thay đổi, bé con tặc lưỡi một cái, rón rén bò lại gần hơn, bàn tay nhỏ nắm một ngón tay to đang đặt trên bụng của cô An, hất đi.
Nhưng sức nhỏ thì làm sao mà được việc?
Tay của Nguyệt Minh vẫn ngoan cố trụ trên bụng Gia An.
Quái lạ, hôm qua rõ ràng dì Nguyệt ngủ dưới sofa, sao sáng nay lại bò lên giường ngủ chung với bé và cô An đây?
Joy suy suy nghĩ nghĩ, cuối cùng đưa ra một kết luận không thể thuyết phục hơn đó là dì Nguyệt mặt dày, lợi dụng lúc bé và cô An say ngủ lén lút bò lên giường.
Chả trách bé lại bị ép sát vào mép nôi thế này!
Hừm, muốn méc cô An quá, nhưng bé không biết nói chuyện…
Cô An xinh đẹp vẫn còn ngủ say, nếu bé đánh thức cô sẽ giận bé đúng không?
Cô An phải đi làm rất vất vả để nuôi bé và nuôi cả dì Nguyệt thất nghiệp, rất cần được ngủ ngon, nhưng nếu cô An không dậy, đôi móng heo kia sẽ cứ được lợi thôi!
Dì Nguyệt là kẻ vô công rỗi nghề, đó là kết luận của Joy sau quá trình quan sát kéo dài nhiều tháng từ khi Nguyệt Minh bị gãy tay phải work from home…
Nếu như Nguyệt Minh biết Joy dù bé nhưng đã và luôn quan sát và đánh giá cô, lại còn cho rằng cô là kẻ thất nghiệp, ăn bám, chắc cô sẽ ra mộ Nhật Minh khóc 7749 ngày.
Quay lại chuyện chính, Joy cục cưng với gương mặt bụ bẫm, ánh mắt còn hơi mơ ngủ đăm chiêu suy ngẫm, làm cách nào để đạp dì Nguyệt xuống giường nhưng không làm cho cô An thức giấc bây giờ?
Cuối cùng, bé cũng có một cách khác!
Gia An ngủ rất thích ôm Joy, chỉ cần cục cưng ở gần là nàng sẽ theo thói quen ôm bé vào lòng, bé liền bò lại gần cô An, trực tiếp nằm trên ngực của nàng.