[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 155: Công viên giải trí
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 155: Công viên giải trí
-Cứu mạng! Cứu mạng.
-Huhu, xin dừng tay.
-Các người không biết tui là ai hả? Muốn chết không, tui ra được tui đốt chỗ này không?
-Nguyệt!!!
Gia An cực kỳ khẩn trương, không khó để định hướng được Nguyệt Minh, chỉ cần đi theo tiếng hét thất thanh và đám ma quỷ là có thể tìm ta cô.
Nàng đẩy một đám ma và zombie sang một bên, chạy đến ôm lấy bé mèo hiệp sĩ ngồi co ro trong góc tường, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Tui cho phá sản chỗ này, tui sẽ đốt cái chỗ chó chết này, các người cứ chờ xem!”
Nguyệt Minh thấy Gia An liền lập tức nhào vào lòng, mếu máo.
-Chị đi đâu vậy? Em sợ muốn chết! Đám người này dọa em, hù em hết cả hồn! Đáng sợ lắm, bọn họ đáng sợ lắm á chị!
Gia An vừa dỗ dành Nguyệt Minh, vừa nhìn xung quanh, rõ ràng bạn lớn trong lòng nàng đã yên ổn, sao vẫn nghe tiếng rên rỉ vậy nhỉ?
Gia An theo ánh đèn nhìn kỹ, Nguyệt Minh là trung tâm đám đông, xung quanh cô còn có vài con quỷ nằm dài ra đất, quần áo đã rách rưới nay còn rách hơn.
Đám ma quỷ còn lại thấy mèo hiệp sĩ vừa hùng hổ tẩn đồng đội mình giờ lại lao vào khóc lóc méc công chúa thì khinh bỉ ra mặt, hết mình vì nghề nghiệp, vừa bị thương vừa có nguy cơ mất việc!?
Ai đáng sợ cơ?
Có mà cô đáng sợ ấy!
Ban đầu, họ chỉ làm đúng công việc của mình, nhưng khi thấy cô gái này sợ đến tái mặt thì liền tốt bụng bảo rằng sẽ dẫn cô ra ngoài… Ai ngờ, người này bị dọa đến mất trí, vớ được gì trong tầm tay liền nhắm mắt đánh bừa, mà bọn họ thì nào dám mạnh tay với khách, bao nhiêu ma quỷ đứng gần đều trúng đòn nằm một đống.
Mãi cho đến khi công chúa giá lâm, bọn họ mới xem như thoát nạn, nếu có oan ức phải là cũng là bọn họ, nếu có làm nũng trong lòng công chúa cũng phải là bọn họ chứ!?
Nếu chẳng phải tại lương tâm nghề nghiệp và vì cô nàng bó bột kia trông có vẻ xinh gái, bọn họ thật sự muốn bỏ đi từ lâu rồi…
-Ngại quá, thật xin lỗi mọi người. Đây là namecard của tôi, mọi người có thương tổn và cần bồi thường gì cứ trực tiếp liên lạc, tôi sẽ giải quyết thỏa đáng hết.- Bác sĩ An còn bonus một nụ cười toả nắng, như cầu vồng sau mưa, lại như bình minh rực rỡ, soi rọi bao trái tim ở đây.
Vẫn là công chúa tiên anh minh, vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, lại không sợ ma!
Bọn họ vì vậy mà sụt sịt mũi, cảm cảm động động nhìn công chúa mang “hiệp sĩ khát máu” rời đi, vội vàng chỉnh trang rồi tiếp tục công việc của mình, có người vì bị đánh mà mặt mũi giống ma hơn cả hoá trang.
Nguyệt Minh ngồi thẫn thờ trên ghế gỗ, nhìn thấy lại ánh mặt trời, sức sống trong người cô mới bừng tỉnh. Gia An mua nước trở về thấy người yêu đã ổn định, nàng áp vào má cô một chai nước suối ướp lạnh.
-Tỉnh rồi?- Gia An ngồi xuống, mở nước suối giúp Nguyệt Minh, không quên trêu.- Là ai bảo “em sẽ bảo vệ chị” hả?
-Hic, em có bảo vệ mà, chỉ tại con ma đáng chết đó dám hoán đổi vị trí với chị.- Nguyệt Minh uống ngụm nước, thẹn quá hóa giận khi nhớ về chuyện mình nắm nhầm tay ma.