[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 152
Cuộc hẹn này đã được nói miệng rất lâu, nhưng mãi đến hôm nay, Hạ Băng mới có thể “thỉnh” được hết các quý nhân dùng bữa, nàng ấy chọn một nhà hàng Omakase trứ danh, từ chủ, đầu bếp đến nguyên vật liệu đều hoàn toàn đến từ nước J.
Hạ Băng đối với ẩm thực luôn có yêu cầu khắt khe, dụng tâm thế này cũng đủ thấy nàng ấy xem trọng các vị khách thế nào. Nguyệt Minh hiểu điều này, dù cô với ẩm thực nước J không quá mặn mà, nhưng vẫn cảm kích nhỏ bạn, dù đôi lúc hay gây chuyện, cơ mà tâm cũng còn tốt lắm, còn cứu được.
-Cô Fuyu, phòng đã chuẩn bị xong, mời mọi người theo tôi.- Người phụ nữ đón tiếp chính là quản lý nhà hàng, bà ta nói hoàn toàn bằng tiếng nước J.
Nhà hàng này như một ngôi làng nhỏ nằm giữa những tòa nhà cao tầng đồ sộ tại trung tâm thành phố X. Quản lý dẫn họ men theo lối mòn dưới ánh đèn vàng phảng phất, xuyên qua những rặng trúc được chủ nhân dày công chăm chút, mỗi nhóm khách đến sẽ được ngồi những gian nhà riêng tách biệt, không gian có giới hạn nên mỗi ngày nhà hàng chỉ đón một lượng khách nhất định.
-Fuyu chan, sugoiiiii…-Bác sĩ Hà không dừng được những lời tán thưởng.
Hạ Băng khẽ nhếch mép, dương dương tự đắc ngồi xuống.
-Bác sĩ An có đặc biệt yêu cầu gì không ha?- Hạ Băng lịch sự hỏi Gia An.
Dù vẫn còn rất rén cái lực tay của bác sĩ An, nhưng lấy lòng người yêu bạn thân sẽ mang lại nhiều lợi ích, chí ít, những lúc Hạ Băng lầm lỗi, Nguyệt Minh muốn đánh nàng ấy sẽ có người giúp giải vây.
-Ừm, tùy Fuyu thôi.- Gia An cười nhẹ, dưới bàn gỗ, tay nàng đang bị bé Nguyệt nào đó nắm lấy, vuốt vuốt xoa xoa.
-Okey, vậy hôm nay tôi mạn phép làm chủ.
Tuy phong cách Omakase thông thường sẽ do đầu bếp quyết định hết, nhưng Hạ Băng vẫn sẽ có những yêu cầu riêng, sao cho phù hợp với khẩu vị của nàng ấy nhất có thể.
Phía sau cửa trượt phát ra tiếng chào hỏi, tiếp sau đó, đầu bếp xuất hiện, lịch sự cúi chào bằng phong cách nước J với mọi người, niềm nở trao đổi với Hạ Băng hệt như những người bạn cũ lâu ngày gặp lại.
Các nguyên liệu lúc này cũng dần dần được mang lên, điểm khiến Uyên Hà để ý nhất chính là nguyên một con cá ngừ đại dương đông lạnh khổng lồ. Cô há hốc mồm, wow một tiếng, mọi người vì biểu cảm này cũng bật cười.
Khả Hân phải đưa tay nâng cằm Uyên Hà lên tránh cho hàm cô ấy rớt xuống đất.
-Bác sĩ An dùng sake được nhỉ?
-Chị ấy không uống rượu đâu, cậu cho chị ấy uống trà được rồi.- Nguyệt Minh ngăn cản.
-Bác sĩ An dùng một chút cũng được, lấy vị, sake hoa anh đào này không quá khó uống đâu.- Hạ Băng hoàn toàn bơ Nguyệt Minh, nàng ấy nháy mắt với bác sĩ An.
-Cũng được, dù sao mai tôi không trực.- Gia An lễ phép tiếp lấy chung rượu nhỏ.
Nguyệt Minh đưa tay chặn lại, ánh mắt lo lắng nhìn Gia An, cô vẫn nhớ cái lần nàng say bí tỉ kia.