[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 151
-Cục cưng, có thương dì không?
-Nô!
-Sao không thương? Thương đi mà? Hôm qua con còn bảo thương đúng không?
-Nô nô nô!!!
Bảo mẫu ngồi một bên nhìn hai dì chú nhà họ Hoàng trêu chọc nhau, khoé môi vô thức xuất hiện nụ cười.
Ban đầu, cô ấy được Gia An giới thiệu, nhưng làm lâu ngày cũng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Vẫn là làm bảo mẫu, nhưng công việc tương đối nhàn rỗi hơn ở những gia đình khác, được bao ăn ở sang trọng, có phương tiện đưa đón khi cần, lương lại cao, nghỉ ngày cuối tuần, được tự do sinh hoạt, quan trọng hơn hết là Joy rất đáng yêu.
Lúc trước, thời gian làm việc sẽ từ lúc hai cô chủ đi làm cho đến khi hai người tan tầm, nhưng từ sau khi bị gãy tay lần hai, Nguyệt Minh không đến công ty, bảo mẫu nhàn rỗi hẳn. Cô ấy rất thức thời, lúc có chủ nhà ở với Joy, cô ấy sẽ sử dụng skill tàng hình, hạn chế sự có mặt, nâng cao không khí riêng tư nhất có thể, khi nào Nguyệt Minh cần cô ấy sẽ ngay lập tức xuất hiện hỗ trợ.
-Ừm, chị giúp tôi bế Joy vào phòng là được rồi, cảm ơn.- Nguyệt Minh lịch sự nói.
Cô chủ lớn này khiến bảo mẫu được mở mang tầm mắt kha khá, với người khác sẽ lạnh lùng và khó gần, nhưng chỉ cần thấy chủ lớn thứ hai là ngay lập tức biến thành cún con, thiếu mỗi chiếc đuôi nữa thôi.
-Vâng ạ, cô còn cần gì nữa không?
-Ừm, không đâu, hôm nay thứ 7 mà phiền chị làm nửa ngày rồi. An sắp về rồi, bây giờ chị có thể nghỉ ngơi…
-Dạ.- Bảo mẫu lễ phép cúi đầu, sau đó từ từ lui ra.
-Phải rồi…- Nguyệt Minh như sực nhớ gì đó mà gọi lại.- Tháng vừa rồi chị làm tốt lắm. Cảm ơn chị, tôi sẽ chuyển vào tài khoản chị một ít tiền thay lời cảm ơn.
-Cô chủ cũng quá khách sáo rồi.
Bảo mẫu có chút ngượng ngùng, dù nội tâm đang tươi như hoa, cứ tiếp tục công việc này thì chẳng mấy chốc cô ấy có thể mua được nhà với xe, một ít của cô chủ Nguyệt Minh không giống “một ít” của người bình thường!
-Ừm, trông Joy cũng vất vả, chị thích mua gì thì mua, thiếu thì cứ nói tôi, hoặc nhắn cho Khả Hân giải quyết cũng được.- Nguyệt Minh ở nhà với Joy toàn thời gian chỉ mới hơn một tuần nhưng đã đủ hiểu được khổ cực của người trông trẻ.
Ám ảnh từ ả bảo mẫu đầu tiên từng khiến Nguyệt Minh phát sinh tâm lý cảnh giác, nhưng may thay người bảo mẫu do Gia An giới thiệu rất tốt, cô không tiếc khi cho thêm tiền- thứ cô không thiếu.
-Dạ, cảm ơn cô chủ. Chào cô chủ, tôi về.
-Ừm, cảm ơn chị.
Nguyệt Minh gật đầu rồi đóng cửa phòng, sau đó nhìn chiến thần Joy đang vật lộn với đám mèo bông, hay nói đúng hơn là đang ngồi lên mình một Hoàng Gia Bạch Nguyệt Quang cỡ lớn, tay nhỏ nắm lấy hai lỗ tai mèo mà giật.
Tổng giám đốc cạn lời, hôm nay cuối tuần, vốn Gia An sẽ được nghỉ theo lịch, nhưng công việc của bác sĩ mà, dễ xuất hiện hai chữ đột xuất, lâu dần rồi cô cũng quen.