[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 148: Làm dâu
-Về dự án Your New HOPE, Chủ tịch có ý kiến gì không ạ?
Dù cách nhau một lớp màn hình nhưng đôi mắt sắc bén của Nguyệt Minh vẫn khiến các thành viên trong ban Giám đốc không rét mà run. Những người này nếu mà biết được bộ mặt thật của Chủ tịch nhà mình thì có lẽ Nguyệt Minh phải tự đào hố chui xuống đất mất. Người vừa đặt câu hỏi chính là Khả Hân, Thư ký nhỏ vẫn luôn chỉnh chu và đáng tin tưởng như vậy.
-Ừm.- Nguyệt Minh chống cằm đăm chiêu.
Khả Hân lén nhìn kệ sách phía sau lưng chị sếp, sau đó liền cúi mặt cười tủm tỉm, một hàng sách y khoa, nếu không tinh ý sẽ không nhận ra được.
Tình cảm của chị sếp với bác sĩ An càng mặn nồng càng giúp Khả Hân có thêm cảm hứng sáng tác, nhất là khi ở nhà có cô người yêu suốt ngày đòi chương mới. Trên hết kể từ lúc đổi mô típ nhân vật từ hình tượng yêu mị của chị Băng sang hình tượng trưởng thành dịu dàng của Gia An lại càng thu hút không ít người đọc.
-Đấu thầu thế nào?- Giọng Nguyệt Minh trầm tĩnh vang lên, mang theo một loại áp bức lạ thường.
-Vừa công bố ngày đấu thầu ạ, hiện em thấy có vài công ty khá ổn. Đầu tiên phải nói đến SUNSHINE rất hứng thú với dự án lần này của chúng ta, ngoài ra cũng có vài công ty nước ngoài có danh tiếng ạ.
-Vậy sao?- Nguyệt Minh gõ ngón tay xuống mặt bàn.-Các phó tổng, các giám đốc phòng ban, có ý gì không?
Lời cô vừa cất lên, bên kia màn hình, mọi người liền phá tan sự im lặng, vài giám đốc nêu ý kiến rằng tốt nhất vẫn nên chọn SUNSHINE, thứ nhất là giao tình lâu năm hiểu nhau không ít, thứ hai là chất lượng trước giờ vẫn luôn đảm bảo.
Nguyệt Minh gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, đối với từng ý kiến, cô đều cho vào tai, tỉ mỉ cân nhắc.
-Mọi người nói tiếp đi, tôi vẫn đang nghe.
Cả phòng họp:…
Ngay cả Khả Hân cũng bất ngờ về câu nói này, còn nhớ mấy năm trước khi lần đầu nhậm chức, phong thái làm việc của Nguyệt Minh rất dứt khoát có đôi phần độc tài, sẵn sàng loại bỏ ngay những ý kiến ngoài lề, không hợp ý cô.
Kiểu thảo luận đầy tính dân chủ này lại giống phong cách của Chủ tịch quá cố Hoàng Nhật Minh…
Tuy Nguyệt Minh đã thay máu gần hết nhân sự, nhưng vẫn còn nhiều người cũ ở lại, tất cả họ lúc này đều chung một nỗi niềm khó tả, mà khó tả nhất chính là Khả Hân đang trên bục phát biểu kia, chỉ trong vài giây, hình bóng chị Nhật dường như quay về khiến thư ký nhỏ suýt bật khóc.
-Mọi người sao vậy? Còn gì nữa không? Không có thời gian để chần chừ đâu.
Nguyệt Minh đối với loại không khí đột ngột quỷ dị này không bất ngờ lắm, sao cô có thể không biết bọn họ đang nghĩ gì?
Nếu không biết thì làm sao cô có thể ngồi được ở vị trí này?
Nguyệt Minh đối với cách làm việc giàu tình cảm của Nhật Minh lúc trước luôn có chút không thích. Mỗi lần Nhật Minh khuyên răng cô đừng làm việc cứng nhắc quá không tốt, chuyện gì cũng nên xét cả lý lẫn tình, Nguyệt Minh đều lờ đi hoặc dạ dạ qua loa. Nhưng không biết tự lúc nào cô đã bị ảnh hưởng. Dạo gần đây, cô phát hiện mình dường như thích lắng nghe người khác nói hơn, có thể sẽ có ý hay, có thể sẽ có ý không hay, nhưng chỉ cần chỉnh sửa, chắc chắn sẽ thành hay mà thôi.