[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 147: Chỉ cần có em bên chị
- Metruyen
- [Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
- Chương 147: Chỉ cần có em bên chị
Nguyệt Minh xuất viện được hơn một tuần, tâm trạng vẫn đi xuống không phanh, vì khi ở nhà chính, cô lại nhớ gia đình của mình, nhìn nơi đâu cũng toàn là những kỷ niệm. Mọi người dường như đều ngầm hiểu tâm tình này của cô, nên rất hay đến thăm, đặc biệt là vào những lúc Gia An đi làm…
Ralph sẽ cùng Nguyệt Minh nghiên cứu mẫu trang phục mới cho y bác sĩ và bệnh nhân ở HOPE; Gia Minh nếu không bận việc sẽ đến cùng cô bàn về tình hình thời sự “nóng”, đôi lúc còn cho vài lời khuyên bổ ích; thậm chí, nhỏ bạn thân Hạ Băng luôn chừa ra một ít thời gian đến chọc điên cô; hôm nào tan làm sớm, Khả Hân cũng sẽ ghé qua cập nhật cho cô chuyện ở công ty và những dự án đang triển khai… tiếp chuyện với mọi người quả thật có thể giúp Nguyệt Minh tạm quên đi nỗi buồn, nhưng không thể nào đuổi đi sự tịch mịch vốn có ở trong lòng.
Nguyệt Minh biết mình thế này đã ảnh hưởng không ít đến người yêu, cô nào muốn rầu rĩ ra mặt khiến nàng phiền lòng, công việc của bác sĩ rất bận, vì cô mà thời gian qua nàng trở nên khá tùy hứng, vi phạm đạo đức nghề nghiệp.
Nghĩ đến đây, Nguyệt Minh nhìn sang người bên cạnh, Gia An đang chăm chú đọc sách, gương mặt nàng vốn xinh đẹp, khi tập trung làm việc gì đó lại càng lôi cuốn . Nguyệt Minh không biết vì sao người ta lại nói yêu càng lâu càng dễ chán nhau, với cô, mỗi ngày nhìn thấy Gia An, tình yêu chỉ có nhiều hơn chứ chưa từng vơi đi chút nào.
-Làm sao đó?- Gia An ăn ý quay sang, nở một nụ cười, đôi mắt nàng cong tít như cầu vồng sau mưa.
Nguyệt Minh si ngốc nhìn người yêu.
Bác sĩ An đã quen với bé Nguyệt ngáo ngơ, nhưng vẫn không nhịn được, đưa tay sang véo má cô một cái, mỗi lần thế này, nàng đều cảm thấy mình bị lừa!
-Không có gì.- Nguyệt Minh hôn nhẹ vào mu bàn tay nàng.
-Hừm…
Gia An véo má cô thêm lần nữa, sau đó rụt tay về, dù mắt nhìn vào sách, nhưng miệng vẫn nói lời quan tâm.
-Có chuyện gì thì cứ nói với chị, em thừa biết chị luôn lắng nghe em nói mà.
-Em… thì là…- Nguyệt Minh ấp úng, hơi cúi đầu xuống.
Gia An gập sách lại, khẽ cau mày.
-Có phải ở đây em cũng không cảm thấy thoải mái?
-Hả? Sao chị biết?- Nguyệt Minh tròn mắt ngạc nhiên.
Bác sĩ An đánh nhẹ quyển sách vào đầu cô.
Nàng làm sao mà không biết cho được!?
Là ai nửa đêm hết rời giường đi lòng vòng quanh nhà, lại ngồi thẫn thờ trên chiếc ghế gỗ bập bênh dưới giếng trời đón ánh trăng?
Lại có một đêm mưa, là ai nghĩ nàng đã ngủ say rồi lén sang phòng của Nhật Minh nằm ôm gối khóc lóc? Người ngoài mà nhìn cảnh này khéo lại nói Gia An bắt nạt Nguyệt Minh, hay mối quan hệ giữa họ cơm không lành canh chẳng ngọt, thậm chí có khi còn thuê dệt nên cảnh Nguyệt Minh làm dâu cực khổ?!
Nhìn ánh mắt đầy những trăn trở của Nguyệt Minh lướt qua từng ngóc ngách trong nhà, Gia An lờ mờ đoán được vấn đề lần này là gì.