[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 131: Chuyển giao
Thời gian dần trôi, có chuyện rồi sẽ quên, cũng có chuyện nhớ mãi trong lòng, đối với Gia Minh, một trong những ký ức sẽ đi theo ông suốt cả cuộc đời chính là ngày Gia An trưởng thành, lựa chọn rời khỏi nơi này, rời xa sự che chở của ông và Ralph.
Gia Minh đã trăn trở rất nhiều, ông tự chất vấn rồi lại tự trách bản thân, dường như ông chưa bao giờ làm tròn nghĩa vụ của một người ba.
Chưa bao giờ.
Ngày ấy, ôm con gái vào lòng, cơ thể nóng rực của con bé khiến trái tim ông vỡ vụn.
Ông ước gì có thể bỏ Gia An vào lồng kính, cách ly nàng với thế giới này, dùng tiền tạo dựng các mối quan hệ, tạo ra một xã hội thu nhỏ nơi mà ai cũng yêu thích và đối tốt với công chúa nhỏ của ông, con bé sẽ không bị tổn thương, không khóc, không tuyệt vọng.
Nhưng ông đã không làm vậy, chẳng phải không thể làm được, bởi vì ông là người ba, ông không thể ích kỷ tước đi sự tự do của con gái.
Bảy ngày sau khi Gia An rời đi, ngày nào Ralph cũng rơi nước mắt. Dằn vặt nhấn chìm ông ấy khiến bản thân không còn kiềm chế được cảm xúc, gào thét, gây gổ với Gia Minh liên tục. Trước những cảm xúc tiêu cực này, Gia Minh chỉ im lặng chịu đựng, nhờ vậy mà chỉ sau bảy ngày, Ralph đã lấy lại được hoàn toàn tinh thần, lấy cớ công tác mà… bay sang thăm con gái.
.
-Đôi lúc, ba ước mình cũng có thể tuỳ hứng như vậy.
-Sao ba không thể?
-Bởi vì… ừm… dù sao vẫn có thứ gì đó ngăn cản.- Gia Minh đưa tay đặt lên trái tim mình.
.
Vào ngày thứ bảy từ khi Gia An rời đi, ngọn nguồn của mọi nguyên nhân đã xuất hiện trước cổng nhà, mặt đối mặt với Gia Minh khi ông vừa đi làm về.
Gia Minh lặng yên nhìn cô gái tên Quỳnh Chi đó, ánh mắt ông không có chút săm soi hay dò xét nào, chỉ đơn giản là nhìn cô ta rồi bước vào căn nhà từng rất ấm áp.
Quỳnh Chi không nói gì, khuôn mặt bình thản đến lạ.
Nếu phải diễn tả tâm trạng của một người đàn ông trưởng thành từng bôn ba, trầy trật với đời như Gia Minh lúc này, thì có lẽ phải dùng hai chữ: Thảng thốt.
Gương mặt xinh đẹp nhưng lại vô cùng non nớt, ánh mắt trong veo kia nhìn thẳng vào ông.
Gia Minh lướt qua cô ta, không một lời trách móc, dù đã nắm được toàn bộ ngọn ngành.
Khoảnh khắc Gia Minh đóng cửa nhà lại cũng là lúc Quỳnh Chi nhếch môi, một nụ cười chua chát.
Ngày một.
Ngày hai.
Lại ngày ba.
-Thưa sếp, cô nhóc ấy lại đến.- Vừa dừng xe lại, tài xế liền báo cáo.
Gia Minh chỉ gật đầu.
-Chào buổi chiều, chú.
Từ ngày thứ hai trở đi, Quỳnh Chi đã cất tiếng chào xã giao với Gia Minh, kèm một nụ cười.